Edit: Tinh Linh.
"Làm sao vậy?" Dập Hoàng nhìn Hạ Hinh Viêm đột nhiên kỳ quái trầm mặc, chẳng lẽ vừa rồi bị Vương Tử Tiên kích thích?
"Hiện tại trong Y Lạc thành tất cả mọi người đều biết ta là tiểu thiếp của thiếu thành chủ phải không?" Hạ Hinh Viêm nhẹ giọng hỏi Dập Hoàng.
"Tuyệt đối chính xác." Dập Hoàng gật đầu khẳng định, nàng bị truy sát trên đường, còn có ai không biết sao?
Hạ Hinh Viêm nở nụ cười, thần thái sáng lạn, nhưng Dập Hoàng nhìn thấy trong lòng lại sợ hãi: "Ngươi muốn làm gì?"
Đối với những hiểu biết sơ qua về Hạ Hinh Viêm, điều đó cho hắn biết, nàng cười như thế, tuyệt đối là không có chuyện tốt.
"Nếu đã như vậy, thật tốt quá." Hạ Hinh Viêm vỗ tay một cái vang lên, nói đi là đi.
"Ngươi muốn đi đâu?" Dập Hoàng tò mò hỏi, hắn hình như càng ngày càng không thể lí giải nổi Hạ Hinh Viêm nữa.
"Đương nhiên là đi tu luyện, ta cũng không muốn bị động mà chịu đòn." Hạ Hinh Viêm khiêu mi cười nói, tiêu sái thoải mái đi trên đường. Chẳng qua, mới vừa ra khỏi ngõ tối, lập tức liền cảm nhận được một phen vạn chúng chú mục*. Ngã tư đường huyên náo bởi vì sự xuất hiện của nàng mà trong nháy mắt yên tĩnh lại, tất cả mọi người giống như là bị phép định thân (phép khiến người ta không thể cử động),vẫn không nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm thẳng vào nàng. Hạ Hinh Viêm nhướng mày, không thèm nhìn những người quái dị kia, ánh mắt chuyển qua chỗ khác, trực tiếp tập trung nhìn một gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngut-troi/101500/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.