Editor: lonbia
Hai tuần này của Trần Thủy Mặc thật sự phong phú, hoặc nói là, cô vô cùng vô cùng bận rộn.
Giáo viên giao tiếp ở tổ một xin từ chức đến nơi khác làm việc, cấp trên vốn là muốn phân chia đều lịch dạy của giáo viên kia cho các giáo viên trong trường, Trần Thủy Mặc lại chủ động xung phong nhận hết một nửa lịch dạy của giáo @@@@@@ viên kia. Cũng không phải vì tiền, Trần Thủy Mặc chỉ cảm thấy gần nửa năm nay đã làm phiền các giáo viên khác giúp đỡ dạy thay cho cô rồi. Hiện tại, có thể làm chút gì đó cho bọn họ, tự nhiên cô muốn cố gắng hết sức rồi, huống hồ nhờ như vậy cô có thể thấy trong lòng thoải mái hơn rất nhiều.
Ân huệ này nọ, tuy nói nhìn không thấy sờ không được, nhưng trong xã hội này, ở nơi nào cũng rất quan trọng.
Nhưng cũng không biết có phải lười biếng quá lâu hay không, mới hơn mười ngày, cuối cùng thì Trần Thủy Mặc cũng có cảm giác lực bất tòng tâm. Buổi sáng thứ sau không có tiết, rốt cuộc thì Trần Thủy Mặc cũng thỏa hiệp với ý chí không kiên cường của mình, đêm trước khi ngủ, cô vặn đồng hồ báo thức thêm 3 giờ nữa, quyết định ngày hôm sau không đi làm, ngủ đã trước rồi nói sau.
Lúc đầu ngủ thật sự rất ngon, đến hơn nửa đêm, Trần Thủy Mặc bắt đầu nằm mơ.
Đó là một giấc mơ rất không bình thường, không giống bất kỳ giấc mơ nào của cô trong quá khứ. Lúc trước khi nằm mơ, cô không phải là đứng trong phim trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguong-vong/61727/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.