editor: becuacon
Chỉ mất hai buổi tối, Trần Thủy Mặc đã dọn dẹp gần như đã ngăn nắp đồ đạc trong phòng nhỏ. Những đồ vật lớn không cần mang đi, cũng chính là quần áo mà cô để tất cả đầy trong tủ treo quần áo lớn và đống sách tham khảo trên đất phải mất nhiều công sức mới đóng gói được.
Nhìn phòng ngủ của mình bị những thùng giấy lớn nhỏ chiếm cứ, Trần Thủy Mặc đá đôi dép lê, ngửa mặt té lên giường, thở dài. Mặc dù chưa từng phàn nàn với Phó Vũ Hiên, nhưng cô thật sự cảm thấy làm việc nhà là một việc rất vất vả!
Nắm lấy gối con cáo, hung hăng chà đạp vẻ mặt ngây ngô đáng yêu của cáo nhỏ một lần vẫn cảm thấy trong lòng giống như bị nghẹn, buồn bực, khó chịu.
Nhìn đồng hồ, Trần Thủy Mặc quyết định đi tắm trước để cho mình tỉnh táo, nếu không cô sợ một lát sẽ khống chế không được mình, miệng không kiềm chế được mà đi cằn nhằn Phó Vũ Hiên.
Cô cố ý chỉnh nước ấm thấp một chút, nước chảy ở trên mặt, cô vẫn không nhịn được run thân thể né tránh.
Từ từ thích ứng với nhiệt độ thấp, Trần Thủy Mặc nhanh chóng chà sữa tắm. Cô hoài nghi bây giờ mình cũng có chút chứng sợ hãi tắm! Vừa nghĩ tới tất cả chuyện đêm đó xảy ra trong phòng tắm chật hẹp, cả người Trần Thủy Mặc giống bốc cháy, nóng đến dọa người. Cho dù nhiệt độ nước thấp như vậy cũng không dội được ngọn lửa trong lòng cô.
Thẳng thắn mà nói, cuối cùng đêm đó không xảy ra chuyện gì, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguong-vong/61724/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.