Dạy xong lớp khẩu ngữ ở nhà trẻ thì Trần Thủy Mặc bị một đám bạn nhỏ quấn líu ríu náo loạn rất lâu, mãi mới chờ đến lúc cô thoát thân thì phát hiện bạn nhỏ Cố Giác vẫn siết chặt làn váy của cô! Trần Thủy Mặc cam chịu số phận ngồi xổm xuống, rút làn váy của mình từ tay bạn nhỏ Cố Giác, sờ hai bím tóc thả dọc xuống, thân thiết cười cười.
"Hôm nay ai tới đón con?" Trần Thủy Mặc cảm giác mình chỉ đơn thuần tìm chuyện để nói mà cô cũng không thể để mặc cho mình trừng to mắt với một bạn nhỏ được... ôi mắt to cứ bảo hãy chờ xem?
Bạn nhỏ Cố Giác cười ngọt ngào dắt tay Trần Thủy Mặc, cô thuận thế đứng lên tùy bạn nhỏ Cố Giác dắt mình đi ra bên ngoài.
Cửa vườn trẻ có người lớn tới đón trẻ nên Trần Thủy Mặc chỉ sợ Cố Giác không cẩn thận va chạm, vướng chân, cực kỳ khó khăn đi theo tiểu nha đầu nhanh chen vào giữa dòng người. Cũng may vừa rồi bị bọn nhỏ trì hoãn một lúc nên coi như họ ra ngoài muộn, cũng không gặp quá nhiều trở ngại.
Thật vất vả mởi chen ra được phía ngoài cùng, Trần Thủy Mặc vừa định thở nhẹ một hơi lại nhìn thấy một màu xanh đậm của cây tùng, cô đối với màu sắc này lại cực kỳ nhạy cảm nên bỗng dưng ngẩn ra. Thừa dịp lúc Trần Thủy Mặc sững sờ, bạn nhỏ Cố Duy bắt đầu vùng khỏi nắm tay kiên cố của cô, Trần Thủy Mặc lại nắm chặt tay theo bản năng nên không cẩn thận làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguong-vong/3148455/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.