Chúc Kỳ Trinh gấp đến độ xoay quanh ở trong phòng, chỉ nghe anh trai cònnói: "Em gái ngoan, bất kể em dùng phương pháp gì để kháng cự cuộc hônnhân này, cũng không cần dùng phương thức làm tổn thương tới mình, emnhư vậy chỉ có thể khiến cho mọi người lo lắng, nhưng kết quả chuyện này lại không hề giúp được gì. Em gái, trước tiên ăn ít cơm đi, hoặc là len lén ăn, anh không nói đâu. Ngoan, mở cửa đi."
"Không mở không mở, mọi người muốn gả em làm vợ cái tên lính thối tha đó, thìem vĩnh viễn không ra." Cô thét lên rồi úp mặt trên giường ô ô khóc lên, cô hận chết cái tên lính thối tha đó rồi, nếu không phải là anh ta nóicưới mình, cô phải làm như vậy để người khác quan tâm sao? Còn làm hạidì Lý ngã bệnh, đầu sỏ gây nên tất cả đều là cái tên lính thối tha đó,Liên Trưởng tồi, mặt cá ươn! Cô đem tất cả những lời thô tục có thể nghĩ tới toàn bộ áp dụng lên người Đông Phương Càn, đem hắn nguyền rủa đếnmức ở trong lòng thương tích đầy mình.
Chúc Kỳ Trinh khóc suốtmột buổi chiều, buổi tối cũng không còn tâm tình ăn cái gì. Ngày thứ hai tỉnh lại, lúc rửa mặt phát hiện mắt sưng lên.
"Tên lính thốitha, anh hại tôi mặt mày hốc hác rồi, tôi không những gả cho anh, mà âmhồn không tiêu tan cũng quấn lấy anh!" Cô soi gương nói. Sau đó căm giận bất bình xoay người đi đến bên tủ treo quần áo tìm đồ ăn.
Đưa tay lần mò, phát hiện trừ ngày hôm qua ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-truong-quan/3100421/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.