Chưa tới hai thángnữa thì tốt nghiệp đại học, thông thường vào thời gian này sinh viên năm bốn đều bận rộn thực tập, đối phó với kỳ kiểm tra. Nhưng mà Chúc KỳTrinh không đi tìm nơi để thực tập, dù sao thì trong nhà đã sắp xếpcuộc sống của cô thật tốt, thực tập hay không thực tập đều giống nhau,cho nên nhân dịp này cô đi thi bằng lái.
Đến sân bãi được quyđịnh từ trước để học, nhưng vì hiếm khi có toàn bộ học viên của ba khoáđều đến đông đủ, nên huấn luyện viên quyết định mang theo bọn họ lênđường núi để học.
Chiếc xe này của trường học không giống bìnhthường, chẳng những xe của huấn luyện viên mới tốt,mà còn vì học viênbên thuộc những đơn vị liên quan đều được đặc biệt chăm sóc. Trong xevẻn vẹn chỉ có ba học viên, không giống các xe của trường học bìnhthường khác, đồng thời một kỳ có năm sáu cái, mọi người còn phải đứngxếp hàng chen chúc để học.
Dạy học bằng Santana dọc theo conđường núi nhỏ, quanh co chậm rãi đi lên. Phía dưới là tầng tầng ruộngbậc thang, quanh co, khúc khuỷu, liên miên, nhấp nhô, lan ra toàn bộ dãy núi, ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước trên đồng ruộng, chiếu rọi đếnmức ánh sáng bắn ra bốn phía, cảnh đẹp chói mắt giống như một bức tranhthủy mặc về cảnh non nước.
"Sư huynh, dừng xe dừng xe!" Chúc Kỳ Trinh vội vàng vỗ thành ghế trước hô to.
Người con trai trẻ tuổi, ước chừng là hơn hai mươi tuổi không nhanh khôngchậm dừng xe, quay đầu lại hỏi: "Lại làm sao vậy? Tiểu sư muội?"
"Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-truong-quan/3100398/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.