Có lẽ thời gian sẽ trôi nhanh đến bất ngờ nếu chúng ta quá tập trung vào thứ gì đó?
Tôi không rõ, chỉ là lúc tôi tự dứt ra khỏi đống bài tập toán thì tiếng chuông bắt đầu giờ giải lao đã vang từ mấy phút trước rồi.
"Mai-..."- chà, xem cô bạn vừa nãy đùa giỡn đến quên trời quên đất bây giờ lại tập trung đến bài học như thế nào đây này.
Tôi cười cười nhìn Mai Anh- người trông giống như có thể trốn học bất cứ lúc nào thật ra lại là đứa ham học nhất. Tôi còn chưa thấy bài kiểm tra nào của nhỏ dưới điểm 7 đâu.
Do không nỡ làm gián đoạn sự ham học của bạn mình, tôi đành đi mua nước một mình vậy...
___________________________________________
Ah...trời đất, giữa trưa nắng như vậy, nóng như vậy, chen chúc giữ nơi đông người quả thực là tự mình hại mình. Ánh nắng hống đến đầu óc tôi một mảnh mơ hồ, suýt thì quên mất đâu là tôi ai là đây rồi.
Thật vất vả mới mua được hai chai nước lọc, rồi lại chen chúc ra khỏi đám người nóng như lửa này. Vậy mà gần đến lớp tôi lại bị một "mồi lửa" nóng hổi khác dán vào người.
"Chị An!"
Ah...đây rồi, người quen thân duy nhất không gọi tôi bằng mấy biệt danh kì lạ hay cái tên Tiểu Cẩn thường gọi ở nhà.
"Chào nhóc, học tập thế nào rồi?"
"Hehe, chị nhìn em là biết em học tốt hay không liền."-con bé vừa nói vừa cười khúc khích.
"Giỏi như chị họ em à?"-tôi đùa.
"Hừ, chị Mai Anh còn lâu mới giỏi như em."
"Rồi, rồi. Vậy em buông chị ra để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-trong-mong/957098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.