Một đêm thức trắng để chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp cổ đông hôm nay khiến tôi không còn sức lực, đang bước thấp bước cao đến trước cửa tập đoàn, bỗng nhiên có 1 bàn tay vỗ vai một cái khiến tôi giật nảy.
“Cô Minh Tuệ! Chào buổi sáng”
“À anh Lí Đô, chào anh! Mà giám đốc đâu?” Tôi thấy khá lạ khi Lí Đô không đi chung với Thiên Khải, bình thường anh ta theo sau boss như thái giám với hoàng thượng cơ mà.
“À.. anh ấy đang chuẩn bị cho cuộc họp, tôi xuống mua café cho anh ấy”
Một cuộc họp mà phải đích thân Boss Khải đi sớm chuẩn bị đến vậy sao, có khi nào..
“Hôm nay Chủ tịch sẽ chủ trì cuộc họp phải không?”
“Uả sao cô biết”
“À thì đoán vậy thôi! Thôi chúng ta lên nhanh kẻo giám đốc đợi”
“À, ừ đi thôi”
Tôi thở dài, hôm nay có lẽ sẽ bắt đầu sóng gió rồi đây. Chủ tịch chính là ông nội của Thiên Khải, ba của anh ấy là con riêng của ông chủ tịch đào hoa này, hơn 20 năm trước khi mẹ ruột của anh bỏ nhà đi khiến cho ba anh buồn bã say rượu rồi bị xe tông chết, anh ấy mới được đón về nhà lớn họ Ngô nuôi dưỡng, cuộc sống giàu sang nơi đây cũng không tốt đẹp gì, vì thân phận nên luôn bị mọi người khinh khi, ông nội thì lạnh nhạt, bà vợ lớn cùng 2 bác dâu luôn âm thầm gây khó dễ, còn đám anh em họ độc ác thì khỏi phải nói, thường xuyên chèn ép Boss tội nghiệp của tôi.Do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-nam-phu/2844032/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.