Có được lời hứa của cô, Thiên Hải mừng rơn. Nó giơ tay bắn hôn môi xa vài cái, nguýt ông chú keo kiệt bủn xỉn, rồi vit ga chạy bay cả tóc.
Hàn Lâm nhìn tên tình địch là người nhà, anh thật không dám đảm bảo: Mình và nó sống hòa thuận không trở mặt!
Khánh Linh nhìn vẻ mặt cau có, hơi xám vì ghen, cô bấu vào cánh tay anh: “Cười lên cái coi! Bạn em đang tới kìa!”
Đang bực mình nhưng sợ mất điểm trong mắt mấy bà tám, Hàn Lâm cố rặn ra nụ cười ngượng giao lưu với mấy vệ tinh đang quay xung quanh: “Hi!”
Nam thần dù khóc vẫn là nam thần! Nên mắt các bà thím sáng choang lên, miệng liền bô bô: “Khánh Linh! Avatar của cậu đẹp troai lắm!” Nhỏ bạn hội cùng phòng 101 lén nhìn anh rồi cười khúc khích sau lưng Vân Anh.
Vân Anh khoanh tay trước ngực, chậc chậc vài tiếng, bán rao bán rách: “Thảo nào…giấu kĩ! Toàn hẹn hò giờ thiêng và giờ lành rạng sáng! Hóa ra, là một avatar soái sợ chị em cuỗm đây mà!”
“Bạch tuộc già của cậu như thế này. Chẳng trách cậu chê mấy anh nam thần ở trường không thèm nhìn mặt.” Một đứa khác phòng 101, mắt dán vào mặt Hàn Lâm, tay chân không cưỡng được đi vòng quanh hai người săm soi.
Hàn Lâm không biết nói gì? Cũng chẳng dám nhìn mặt ai vì cánh tay của anh đang bị cô nhéo đau điếng: “Nhìn bậy bạ là biết tay em!”
“Biết ghen rồi hả?” Anh nghiêng đầu nói nhỏ vào tai cô: “Anh vui lắm!” Còn gì vui hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3484197/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.