🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Rồi không biết có tìm được người không? Mà bà Ba Cẩn thấy ông chồng lão nông của mình trở lại phòng bệnh vừa đi vừa đưa tay quẹt nước mắt.



Bà nén đau khỏi ông: “Sao thế mình? Con rể về bỏ bạn ông rồi à?”



Khánh Linh không nghĩ thế. Vì anh về nhất định sẽ nói với cô. Khánh Linh đưa tay vỗ nhẹ lên vai ba dỗ dành: “Có chuyện gì nói con gái nghe xem nào? Có phải anh Lâm hỗn với ba không?”



Ông Ba Cẩn lắc đầu.



“Vậy ảnh chê ba nhà quê hả?”



Ba lại lắc đầu.



“Thế ảnh làm gì mích lòng ba? Ba cứ nói huỵch toẹt con gái đòi lại công bằng cho ba!” Khánh Linh đập mạnh xuống vai ba, đứng bật lên, vẻ mặt đầy tức giận.



Ông Ba Cẩn thấy vậy thôi không thút thít nữa. Ông nhìn vợ, nhìn con gái rượu. Rồi ngã người giơ hai chân mình lên.



Đập vào mắt hai mẹ con là một đôi dép da bò mới toanh. Cả hai há to miệng nhìn sững vào đôi dép.



“Nó sợ tôi trượt chân vì…đôi dép lào đã quá cổ!” Ông Ba Cẩn lại khóc.



Vợ ông tự nhiên cũng mủi lòng muốn khóc. Còn cô con gái rượu mãi sững sờ. Vì Khánh Linh không ngờ Hàn Lâm lại tinh ý đến thế. Thảo nào, khi mới quen cô, anh đã tút tát cho cô từ đầu tới chân.



Người dân quê ít khi trọng vẻ bề ngoài. Cái áo, cái quần. Thậm chí là đôi dép nhựa, dép lào. Nếu chưa thật sự sứt chỉ, rách quai, đắp vài ba miếng vá thì chưa dễ gì quăng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3481271/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Người Yêu Tôi Là Avatar
Chương 47: Đạ tạ FB cho ba được gặp con!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.