Một giờ bên nhau trôi nhanh tựa một khắc. Ven con đường đổ lá vàng, bàn chân anh đạp còn chưa mỏi. Cô sau anh, dang tay cười đón nắng và gió chưa thỏa thích. Chiếc điện thoại trong túi anh và cô đều réo lên. 
Anh dừng xe. 
Cô vội vàng bắt máy: “Alo!” 
Bên tai mớ sóng âm cao độ nhanh chóng ập vào: “Giờ này là giờ nào còn alo! Cậu hẹn hò ở đâu mau về giảng đường ngay. Anh Bí thư Đoàn trường đang tìm cậu có việc gấp.” 
Ui trời ơi! Khánh Linh sực nhớ: mình có hẹn với đàn anh. Cô nói vội vào điện thoại: “Bảo anh ấy chờ tớ chút! Tớ đang trên đường về, gần tới trường rồi.” 
Hàn Lâm đang nghe Trọng Ninh hối sắp đến giờ gặp đối tác mà sếp còn chưa có mặt ở công ty. Nghe thêm câu trả lời của Khánh Linh, anh thật sự muốn hủy kèo cuộc gặp. 
Lòng anh chợt bất an: “Có anh nào chờ em ở trường à?” 
Khánh Linh định khoe anh Bí thư Đoàn trường đẹp trai, học giỏi, năng động…thì bắt gặp gương mặt bí xị của anh. Cô ôm cua: “Lão Bí thư Đoàn. Già cứ thích ôm việc. Năng suất như rùa. Việc gì cũng réo cả đội.” 
Anh nhìn cô như ngầm kiểm chứng mức độ chân thực lời nói. Dưới cái nhìn một người chuyên đàm phán như anh. Anh tổng kết: hai phần bịa, ba phần bừa thêm năm phần tào lao. 
Nhưng anh không nỡ đành bấm bụng tin theo. Rồi hỏi một câu cho yên tâm: “Em không thèm nhìn con rùa già ấy chứ?” 
Người yêu anh nhìn anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3439930/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.