Món khai vị đậm hơn món chính. Nên đến khi tắm rửa sạch sẽ nằm trên giường rồi, Khánh Linh vẫn còn nghe vương vấn mùi cháo ở đâu đây!
Cô vô thức đưa tay chạm môi. Rồi cười vô tri với trần nhà.
“Khánh Linh! Cậu có để tớ ngủ không?”
“Ò!” Khánh Linh đáp khe khẽ. Rồi kéo cao chiếc chăn định nhắm mắt…Chợt điện thoại sáng lên.
"Bọt biển!
Em ngủ chưa?"
Hai mắt cô lập tức rực rỡ hơn ngàn sao đêm hè: “Em còn viết bài!”
"Cất đi mai viết!
Đừng học khuya quá em! Không tốt đâu."
“Ò!”
Cô còn chưa kịp nói gì thêm. Màn hình lại nhảy ra hàng tin mới: “Bọt biển nè!”
“Dạ!”
"Anh nhớ em căng cả dây thần kinh ngủ!
Có nguy cơ đêm nay thức trắng.
Mai cho anh gặp em nha!"
Gì nè trời! Mới cách xa chưa được hai tiếng đồng hồ. Ngày mai, cô còn bao việc phải làm.
“Mai em bận cả ngày luôn!”
"Vậy mình cùng ăn sáng nhé!
Sáu giờ, anh đợi em ở cổng!
Chúc em ngủ ngon!
Hôn em!"
Hẹn hò kiểu này cứ như trường phát thông báo học sinh đi lao động. Nghe xong cứ vậy mà làm. Cấm hỏi gì thêm. Cũng không cho cơ hội ý kiến!
Báo đời mới năm giờ mười lăm, cô phải lồm cồm bò dậy đi đánh răng rửa mặt mà hai con mắt cứ díu lại với nhau.
Cô nhẹ nhàng mở cửa tủ quần áo. Lấy ra chiếc váy trắng trong hàng váy anh tặng mà lòng không khỏi bồi hồi nhớ lại một khoảnh khắc…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3439928/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.