🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Màn cưỡng chế gia sư ra về của chủ nhà làm Khánh Linh chưa hết kinh ngạc...Thì cô nghe ông chú già nhắc: "Quăng xe cổ vào Viện bảo tàng. Bữa sau anh còn thấy là gọi luôn bà đồng nát."



Có phải lời ông chú linh nghiệm quá không mà ra tới sân, Khánh Linh chẳng còn thấy con ngựa cổ của cô ở đâu nữa.



"Mất rồi hả?" Ông chú già thọc hai tay túi quần ngó trước nhìn sau.



"Không biết có mất không mà giờ tìm không thấy!" Khánh Linh tiếc con ngựa sắt ngơ ngác. Dù sao nó cũng đồng hành với cô cô khá lâu.



"Mất vậy càng hay!"



"Hay chỗ nào?"



Hàn Lâm nhìn cô không ngại nói thẳng: "Hay ở chỗ từ giờ đôi chân em không còn khổ sở chạy đua cùng nó nữa."



Cô nhìn anh vừa cảm động vừa ghét: "Chú thì biết gì hai từ 'khổ sở'."



"Ô hay! Bốn năm cấp II, ba năm cấp III, anh đều đi học bằng xe đạp đấy!"

"Xe chú giống xe tui chắc!" Con nhà giàu toàn đi xe xịn, đạp cho có chữ xe đạp thôi.



Nhưng chuyện đó không quan trọng bằng việc giờ cô phải cuốc bộ về trường. Đây mới thực sự là khổ sở.



"Em đứng yên đợi anh!"



"Đợi chú làm gì?" Cô nghiêng đầu nhìn ông chú già, vô tình bắt gặp một bóng lưng thẳng tắp. Bóng lưng này cùng với phần sau đầu kia sao mà giống chủ nhân avatar con bạch tuộc. Khánh Linh vì thế đứng ngơ ngác nhìn theo. Nhìn đến khi bóng lưng ấy đã vào garage mở cửa lên chiếc ôtô, cô vẫn còn nhìn.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-la-avatar/3439919/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.