Kiều Mạch lật vài tờ bắt đầu đọc.
Thứ 5, 07/01/2016, ngày có gió.
Đầu đau quá, không hiểu sao anh ấy lại muốn đánh mình.
Ngày hôm nay liền thu được vài lời nói nhưng cũng không giải thích được, tại sao lại muốn đi rồi?
Mình không muốn anh ấy rời khỏi tầm mắt mình.
Thứ hai, 01/01/2016, có mưa nhỏ và gió lớn.
Hôm nay trời mưa, lạnh quá đi, nhưng mà có thể nhìn thấy anh ấy, vậy thì có là gì nào.
Tuy mình không hiểu sao anh ấy lại giận, nhưng anh ấy nhất định sẽ tha thứ.
Mình chỉ là đang bảo vệ anh ấy thôi mà.
Thứ năm, 24/12/2016, trời có tuyết không gió.
Hôm nay anh ấy ngồi xe buýt cau mày những ba lần.
Lúc xuống xe hình như có hơi sốt ruột.
Ai a, anh ấy lại trốn mình rồi.
Thứ sáu, 18/12/2016, có gió nhỏ.
Mình thật dốt nát.
Thứ hai, 15/12/2016, trời lạnh có gió.
Anh ấy hỏi tay mình vì sao lại bị thương, mình sẽ không nói với anh ấy là mình vì trèo lên cửa sổ nên mới bị đâu.
Cửa sổ….
Cửa sổ cái gì cơ?
Kiều Mạch lập tức nhớ đến cái đêm ngày kỷ niệm, lúc mình về đến nhà thấy cửa sổ phòng vệ sinh mở toang.
Loại cửa sổ phòng vệ sinh khá nhỏ, tương tự cửa sổ thông gió, cao đến nửa mét, dài gần một mét, bình thường để mở cửa sổ, bé hơn cả người, nhưng với một người có thân thể trưởng thành thì vẫn có thể bò vào, chỉ cần đủ linh hoạt là ổn.
Nhưng quan trọng hơn là, bên ngoài cửa sổ có một căn nhà, bên cạnh chính là một hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-toi-deu-mac-benh-than-kinh/29/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.