Nói về Lâm Tuyết, cô về nhà và cùng Phó Thuỵ ngồi xuống tâm sự hết tất cả mọi khúc mắc trong quá khứ. Nhờ đó, Lâm Tuyết cảm nhận được anh trai mình đã dễ tính hơn rất nhiều. Hai anh em sau chuyện này càng thêm thông cảm và thấu hiểu cho nhau.
Đã qua vài ngày sau khi Lâm Tuyết và Cảnh Duệ gặp ẩu đả ở khu chợ. Tâm trạng cô bây giờ cực kì tốt khi biết Phó Thuỵ làm gương mặt đại diện cho sản phẩm của mình ở tập đoàn họ Dương. Anh ấy luông yêu thương cô bằng mọi cách có thể.
Một buổi chiều yên bình, Lâm Tuyết nằm dài trên ghế sô pha xem bộ phim cổ trang mà Phó Thuỵ làm nhân vật chính, vừa xem vừa ăn táo, lâu lâu còn cười tủm tỉm.
Phó Thuỵ đang lau nhà, đi ngang qua thấy lạ liền hỏi:
- Đoạn đó có hài đâu mà sao em lại cười vậy? Anh diễn không tốt hả?
Cô gái nhỏ lắc đầu, nụ cười vẫn ở trên môi:
- Đâu có, hi hi. Tại em thấy anh đóng vai một nhân vật hoạt bát thông minh, khác với anh ngoài đời.
- Ý gì đây?
- Ê ê, không phải em chê anh không thông minh! Mà ý em là anh trời sinh trầm tính. Lên phim thấy anh năng động, đấu võ múa kiếm nó buồn cười quá!
- Trên tay còn đang cầm miếng táo tôi gọt mà cô dám phê bình phim của tôi hả cô nương?
- Ây da anh hai! Em đâu dám! Anh lên hình đẹp như vậy, có chê cũng thành khen!
Phó Thuỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-so-hai-anh-trai-so-mot/3501569/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.