Vì bản thân mình tối qua cũng đã “quá trớn” nên Phó Thụy tự biết mình không có tư cách mắng mỏ em gái chuyện đã hôn người khác. Anh chỉ tức tối vì cho rằng tên Cảnh Duệ đó đã lừa em mình.
Đương nhiên là chuyện này Phó Thụy không dễ dàng bỏ qua. Vài ngày sau, khi có thời gian rảnh, anh lập tức hẹn Dương Cảnh Duệ ở một quán cà phê vắng người. Người anh trai mang trong mình nỗi lo mất em gái đã đến từ rất sớm. Anh ngồi nhâm nhi ly nước cho đến khi đối phương đến.
Cuộc gặp mặt giữa hai người đàn ông bắt đầu. Dương Cảnh Duệ chưa kịp đặt mông xuống ghế đã bị Phó Thụy độp cho một câu:
- Cậu đó! Đừng có cố ý tiếp cận em gái tôi nữa!
- Ý gì đây? Tôi thích Lâm Tuyết là sai ư?
- Còn hỏi nữa! Cậu không thấy hai người thuộc hai thế giới khác nhau à?
Lâm Tuyết tuy không còn bố mẹ ruột nhưng bù lại bên cạnh có anh trai và bố nuôi. Hai người họ yêu thương và chiều chuộng cô như một nàng công chúa. Từ trước đến giờ, ngón tay cô chưa bao giờ bị rỉ ra dù chỉ là một giọt máu nhỏ.
Còn Dương Cảnh Duệ thì khác. Anh mỗi ngày đều bị đám côn đồ đến gây sự, trên người toàn là thương tích. Nhìn sơ qua đã thấy cuộc sống nguy hiểm đó không dành cho Lâm Tuyết. Hơn nữa, nếu tính xa hơn, Cảnh Duệ tương lai khó mà kiếm được một công việc ổn định, đời sống vật chất sẽ gặp nhiều khó khăn.
Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-so-hai-anh-trai-so-mot/3461853/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.