Liễu Thủy Tiên không biết đây là đâu, đưa taychạm đến xung quang chỉ toàn là bùn đất. Cô cảm giác nơi đây hình như là mộthang núi. Từ thuở nhỏ cô đã ở trong phủ Liễu viên ngoại, lại thêm được chathương yêu cưng chiều, có thể nói là ăn sung mặc sướng. Nhưng hôm nay lại bịyêu quái mang đến một nơi tối đen không thấy được cả năm ngón tay này đươngnhiên khiến cô rất sợ hãi. Dường như cương thi mắt xanh cũng không có ở đây, côlần mò khắp nơi mới đi được ra trước hang nhìn thấy được ánh trăng mờ mờ.
Cô đứng ở cửa hang nhìn ra cũng không biết đây làngọn núi nào. Cỏ dại mọc um tùm ngoài hang trông vô cùng hoang vu. Cô cẩn thậnđi về phía trước, dưới ánh trăng mờ tối cũng miễn cưỡng có thể thấy được sựvật. Nghĩ đến nguyên hình đáng sợ của cương thi kia, cô cắn môi bắt buộc mìnhtrấn định, thừa dịp nó chưa về chạy trốn khỏi đây.
Khi đó lưu hành việc bó chân, con gái nhà quyềnquý đều bị bó cả. Nên điều này khiến cho Liễu Thủy Tiên không thích hợp đi bộ.Huống chi đây là đường núi gập ghềnh. Cô đi một chút đã đau đến không chịuđược, đành ngồi trên một tảng đá nghỉ ngơi. Tay của cô bị bụi gai cắt qua, trênda thịt trắng nõn hiện lên từng đường trầy xước rỉ máu. Cô lau mồ hôi trên đầu,đương lúc muốn đứng lên thì trước mắt có một bóng đen thoáng qua. Cương thi mắtxanh đã đứng trước mặt cô.
Liễu Thủy Tiên nghĩ rằng có thể nó đi đến nơikhác trị thương. Lúc này đã khôi phục lại hình dáng con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-oi-di-nao/1271577/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.