Mỗi này đều có máu tươi nên cương thi mắt xanhcũng dễ chịu hơn. Lúc rảnh rỗi nó thường xuống biển nhặt cho Xảo Nhi rất nhiềuvỏ ốc, hoặc là cõng cô vào rừng tìm trái cây cô thích ăn. 
Vào một đêm giữa hè, Mắt Xanh tìm được một vườncây vải bên sườn núi phía nam nên đã chở Xảo Nhi đi đến đó. Xảo Nhi vô cùngthích trái vải mọng nước trắng trẻo kia. Thế là một viễn cổ chiến thần - thủytổ của cương thi và Cống Hề chân nhân của Quan Thiên Uyển được vô số thiện namtín nữ kính ngưỡng đã len lén trèo cây trộm vải trong rừng. 
Dưới chân núi có chiếc lều cỏ nho nhỏ của ngườinông phu canh vườn cây trái. Nhưng với tu vi của hai người thì làm sao hắn cóthể phát hiện ra. 
Xảo Nhi tựa vào vai của Mắt Xanh. Ban đêm thị lựccủa Mắt Xanh luôn tốt hơn cô, huống chi nó luôn luôn am hiểu chuyện trộm cắp.Nên lập tức mượn ánh sáng mong manh của mặt trăng, hái từng trái vải lớn nhấtxuống, rồi bóc vỏ đi và đút vào miệng của Xảo Nhi. 
Xảo Nhi chẳng từ chối trái nào, ăn đến cả mặtdính đầy nước vải. Khi thấy cô ăn không vô nữa, Mắt Xanh cởi chiếc áo khoác màuđen của mình gói kỹ lại những trái vải chín mọng vừa hái để cho Xảo Nhi ôm. Sauđó cõng cô đến hồ nước gần đó rửa mặt. 
Đây chính là thói quen "ăn không hết, góimang về", Xảo Nhi khuyên nó rất nhiều lần nhưng vẫn không có hiệu quả.Cũng may là da mặt cô mỏng hơn Mắt Xanh, nên lập tức bỏ lại một thỏi bạc trêncây. Rồi làm phép khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-oi-di-nao/1271568/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.