Phàn Thiếu Hoàng ngồi trong trận còn Xảo Nhi nấnná đứng trước tận một lúc lâu. Hắn đợi cô hỏi nhưng cô lại chẳng hỏi gì.
Đạo trưởng Hách gia dạy học xong, đám cương thivà tôm cua đi đến vùng lân cận lấy nước ngọt cho người dân để đảm bảo việc mỗigia đình đều có dư nước dùng theo sự căn dặn của Xảo Nhi. Cư dân gần đó cũngbiết chúng không phải là người phàm nhưng phần lớn họ vẫn đội ơn chúng. Dạo gầnđây, thiện nam tín nữ đến Quan Thiên Uyển cầu mưa ngày càng nhiều. Trước cửaQuan Thiên Uyển lại khôi phục cảnh ngựa xe như nước ngày xưa.
Nhưng mưa vẫn không thể cầu được. Trong lòng XảoNhi biết rất rõ, bốn con bạt và một thủy tổ cương thi của Quan Thiên Uyển chỉcần còn ở đây thì khô hạn sẽ kéo dài.
Loài người có một câu tục ngữ là "đất lành chimđậu". Linh khí thật ra chính là sức sống của vạn vật trong trời đất, liênquan đến tuổi thọ của con người tại vùng đất. Linh khí mạnh thì đất màu mỡ,bách tính yên ổn sung túc. Linh khí kém thì đất đai cằn cỗi, cư dân nghèo nàndễ sinh bệnh tật và tai họa.
Phàn Thiếu Cảnh cũng không nghĩ cách đối phó QuanThiên Uyển. Có lẽ hắn đã có tính toán ngầm với Phàn Thiếu Hoàng. Một khi cươngthi mắt xanh sống lâu dài ở nhân gian, tất nhiên sẽ có biến cố. Cứ kéo dài nhưthế thì sự vận hành của thiên đạo bị cản trở, ngay cả thần giới không xuất thủcũng không được.
Xảo Nhi ngồi trên núi đá trước trận thật lâu,nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có thể để Mắt Xanh mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-oi-di-nao/1271562/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.