Ngu Y Kiệt theo bản năng đẩy Lưu Đồng ra. Cậu vô tội mở to mắt nhìn gương mặt chưa thoả mãn của anh, sau đó sờ sờ bờ môi của mình
“Tonny, sao lại cắn em…”
“Môi Y Kiệt … ngon … Muốn cắn một cái.”
“Anh đó … không biết những lời này học ở đâu nữa …”
Ngu Y Kiệt đập nhẹ lên vai Lưu Đồng một cái. Người kia lại một bộ ngây thơ gãi gãi đầu, đoạt lấy sách trên tay cậu: “Đọc sách.”
“Ai, Tonny, sách cầm ngược rồi…”
Ngu Y Kiệt cùng Lưu Đồng đọc sách, những quyển này cơ bản đều dành cho trẻ em dưới mười tuổi, có cả tập tranh chuyên dùng để học ghép chữ, có lẽ được mua khi Lưu Đồng còn bé. Nhưng với tính cách của anh, chỗ sách này hẳn chưa từng được mở ra, không khéo vừa mua về liền lăn lóc trên kệ rồi. Không ngoài suy đoán của Ngu Y Kiệt, Lưu Đồng thật sự là chỉ biết có mấy chữ. Cậu vừa dạy anh đọc vừa dạy anh viết. Mỗi khi học được một chữ Lưu Đồng đều sẽ hưng phấn cười. Ngu Y Kiệt ở trên giấy viết ra tên của mình, Lưu Đồng nhìn nhìn rồi nhíu mày
“Nhiều nét quá… là chữ gì?”
“Đây là tên của em.”
“Tên của Y Kiệt … Tonny sẽ học được.”
Lưu Đồng cầm bút ở phía trên tên của Y Kiệt viết tên của mình. Ngu Y Kiệt phát hiện đúng như lời anh nói, anh viết tên mình thật là đẹp nha. Lưu Đồng còn ở giữa hai cái tên viết thêm một chữ ‘‘Thích’’, Ngu Y Kiệt nhìn thấy mà trong lòng ngọt ngào, cậu đỏ mặt nói: “Được rồi, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-nho/2865299/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.