Edit: Phong Nguyệt
Mạnh Miên Đông cảm giác được sự lúng túng của Văn Nhiên, nhanh trí nói: “Cảm ơn anh.”
Cậu vốn nhát gan lại sợ tối, cộng thêm có Văn Nhiên bên cạnh nên càng bất an hơn, vì thế mới run rẩy thành như vậy.
Hành vi tri kỷ của Văn Nhiên làm cậu thấy ấm áp trong lòng, có lẽ… Có lẽ Văn Nhiên là người cậu có thể tin tưởng?
“Đừng khách sáo.” Trên mặt Văn Nhiên không còn xấu hổ nữa, anh đẩy Mạnh Miên Đông ra huyền quan, quay người đóng cửa lại.
Khi cánh cửa khép lại, ánh sáng vàng ấm áp từ ngọn đèn trong khe lộ ra, rơi trên đầu ngón chân của cậu.
Trong lòng Mạnh Miên Đông ấm áp vô cùng, không khỏi cúi đầu, khó có được nụ cười xuất phát từ trái tim.
Văn Nhiên dẫn Mạnh Miên Đông đến trung tâm mua sắm, ở đây có bán đủ loại quần áo giày dép.
Mạnh Miên Đông không muốn để Văn Nhiên giúp cậu, cho nên chỉ thử áo không thử quần, trực tiếp kêu nhân viên lấy size thích hợp tới rồi thôi.
Nhưng giày phải thử, nếu không sẽ không biết cảm giác mang vào thế nào, vừa lúc gặp giờ đông khách, nhân viên cầm size cậu chỉ tới rồi lập tức đi tiếp những vị khách khác.
Cậu cúi người muốn thử giày, song vì xe đẩy không chịu nổi sức nặng mà suýt nữa ập xuống đất.
May mà Văn Nhiên kịp thời ngăn lại, anh ngồi xổm xuống, dịu dàng cởi giày thể thao trên chân Mạnh Miên Đông ra, sau đó lấy chiếc giày mới trong tay cậu, mang vào giúp cậu.
Mạnh Miên Đông có thể xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/201894/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.