Edit: Phong Nguyệt
Sau khi tự rút ống thở, Văn Nhiên tuổi già thấy một chùm sáng trắng bao quanh mình, thân thể trở nên nhẹ nhõm, nếp nhăn trên mặt biến mất, một lần nữa trở về dáng vẻ 29 tuổi.
Hệ thống 001 trong đầu nói: "Văn tiên sinh, ngài đã thu thập đủ các mảnh hồn phách của người yêu ngài ở các thế giới, giờ tôi sẽ đưa ngài về thế giới thật."
Hệ thống 001 chưa từng nói rốt cuộc hồn phách Mạnh Miên Đông bị rơi bao nhiêu mảnh, Văn Nhiên nửa mừng nửa lo, liếc nhìn ảnh chụp Mạnh Miên Đông ở đầu giường bệnh, cõi lòng đầy chờ mong.
Xuyên suốt quá trình, anh đã từng muốn từ bỏ, may mà vẫn tiếp tục kiên trì, cuối cùng...cuối cùng anh cũng có thể khiến cho Miên Đông của anh sống lại lần nữa.
Sự vật trước mắt dần dần phai màu, hình ảnh cuối cùng là bức ảnh kia.
Mạnh Miên Đông ở thế giới này mất hồi tuần trước, anh cũng lâm bệnh nặng vào tuần trước.
Khi mất, Mạnh Miên Đông đã là luật sư nổi tiếng, cậu đã đạt được mục tiêu trở thành luật sư cứu vớt nhiều trẻ em đã và đang gặp bạo hành gia đình.
Mạnh Miên Đông mất trong vòng tay anh, nhiệt độ cơ thể Mạnh Miên Đông hạ xuống, suýt làm anh lạnh cóng.
Mặc dù anh đã chứng kiến Mạnh Miên Đông tử vong năm lần, anh vẫn không quen.
Ở thế giới không có Mạnh Miên Đông, anh chỉ muốn nhanh chóng chạy đi, song trước đó anh phải an bài hậu sự của mình.
Vậy nên anh mới chậm trễ một tuần.
Chờ chùm ánh sáng quanh người rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315663/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.