Edit: Phong Nguyệt
Vào lúc 11 giờ 15 phút, mười kiểu bánh ngọt của ngày hôm nay đã được bán sạch.
Hôm nay cũng là ngày thi cuối của Mạnh Miên Đông, Văn Nhiên quyết định làm một bàn tiệc chúc mừng, anh đóng cửa cửa hàng, ra chợ hải sản mua cá hồi Na Uy, tôm hùm Boston, sò điệp và hàu về.
Hải sản để bên ngoài sẽ có mùi tanh, anh định chờ Mạnh Miên Đông về rồi nấu, nào ngờ nhận được cuộc gọi của Mạnh Miên Đông
Anh từng nghe Mạnh Miên Đông nhắc tới lớp trưởng, anh rất vui vì Mạnh Miên Đông có bạn bè, chẳng qua cảm giác bị ném một bên thật sự không thoải mái chút nào.
Anh chẳng muốn ăn gì, bỏ hải sản vào tủ lạnh, xào đại một chén mì udon.
Ăn xong, anh vào phòng sách, lấy một cuốn sổ ra, một bên suy ngẫm, một bên hí hoáy.
Ngoài hương vị, lý do cửa hàng buôn bán phát đạt là nhờ hình dạng độc đáo và liên tục đổi mới.
Mỗi ngày anh làm mười kiểu bánh ngọt, tuy các loại bánh hiện có đủ để anh tùy ý phối trong một tháng, song anh vẫn muốn mỗi tuần làm một loại bánh mới.
Suy nghĩ hồi lâu vẫn không nghĩ ra.
Anh đè huyệt thái dương, chợt nghe thấy tiếng mưa rơi, mở cửa sổ ra nhìn, quả nhiên bên ngoài đang mưa.
Anh định gọi điện thoại cho Mạnh Miên Đông thì nghe thấy tiếng mở cửa.
Anh ra ngoài phòng sách nhìn, người bước vào là Mạnh Miên Đông.
"Miên Đông, may quá em đã về, anh thấy đang mưa, chuẩn bị gọi xem em có cần anh mang dù tới không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315652/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.