Edit: Phong Nguyệt
Thấy chị gái mang đàn ông về, Mạnh Miên Đông tự giác đeo túi xách ra ngoài.
Cậu không có nơi nào để đi, bèn ngồi trên băng ghế gần bờ sông.
Nghe nói đã có vài người chết đuối ở đây, không biết cậu nhảy xuống có chết không?
Cậu nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng không hành động.
Cậu bình tĩnh lấy vở bài tập trong túi xách ra.
Cậu thông minh từ nhỏ, chỉ nửa tiếng đã làm xong bài tập mà các bạn khác phải làm hai ba tiếng mới xong.
Qua thêm nửa tiếng, cậu đoán chị cậu xong việc rồi nên quay về nhà.
Chưa về đến nhà, cậu thấy một quả táo đỏ lăn đến bên chân mình.
Cậu cúi người nhặt quả táo, nhìn xung quanh, ánh vào mi mắt vào mắt cậu là một thanh niên, thanh niên mặc áo sơmi trắng, quần jean phá cách, trong tay ôm một bọc nilon to to, hiển nhiên quả táo trên tay cậu rớt từ đó ra.
Thanh niên bước đến trước mặt cậu, mỉm cười nói: "Chào em, cảm ơn em giúp anh nhặt táo, quả táo này tặng cho em."
"Không cần." Mạnh Miên Đông cầm táo ném về phía thanh niên, đi về nhà.
Mạnh Miên Đông không dùng bao nhiêu sức, quả táo nhẹ nhàng va vào thanh niên rồi lăn xuống mặt đất.
Thanh niên không để ý quả táo mà nhìn theo bóng dáng Mạnh Miên Đông, thầm nói: Miên Đông, chào em.
Đương nhiên thanh niên chính là Văn Nhiên, Văn Nhiên đến thế giới này mười phút trước, lúc ấy anh thấy mình đang ôm một bao nilon, mà Miên Đông của anh đang ngồi trên băng ghế gần sông, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315643/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.