Edit: Phong Nguyệt
Văn Nhiên cử hành lễ trưởng thành cho gấu nâu ở bên dòng suối nhỏ, không ít động vật tới tham gia và tặng quà cáp.
Văn Nhiên cũng tặng quà cho gấu nâu, gấu nâu tháo ruy băng trước mặt tất cả mọi người, mở hộp quà ra.
Gấu nâu không ngờ Văn Nhiên sẽ tặng mình một cái váy công chúa, một đôi giày da nhỏ và một cái vương miệng.
Nó ngẩng đầu nhìn Văn Nhiên, Văn Nhiên mỉm cười nói: "Miên Đông, ngươi chính là công chúa của ta."
Gấu nâu hạnh phúc ôm Văn Nhiên, một lát sau, một tay gấu nâu ôm hộp quà, một tay nắm tay Văn Nhiên: "Giúp ta mặc thử."
Về đến nhà, Văn Nhiên lập tức mặc váy công chúa và mang giày da cho gấu nâu.
Bởi vì gấu nâu đã cao hơn Văn Nhiên một cái đầu, lúc Văn Nhiên giúp gấu nâu đội vương miện, không thể không nói: "Miên Đông, cúi đầu xuống."
Gấu nâu ngoan ngoãn cúi đầu để Văn Nhiên đội vương miệng lên cho mình.
Sau đó, gấu nâu hào hứng chạy đến trước gương, hình ảnh phản chiếu trong gương khiến gấu nâu suýt chút nữa không nhận ra mình, thật giống tranh vẽ công chúa trong truyện cổ tích.
Gấu nâu trừng mắt nhìn, gấu nâu trong gương cũng trừng mắt nhìn, gấu nâu giơ móng vuốt, gấu nâu trong gương cũng giơ móng vuốt.
Gấu nâu tự mình thưởng thức, lại hỏi Văn Nhiên: "Ta có phải gấu nâu đáng yêu nhất thế giới không?"
Văn Nhiên gật đầu: "Ngươi chính là gấu nâu đáng yêu nhất thế giới."
Gấu nâu chiếm được khẳng định từ Văn Nhiên, tung tăng chạy ra khỏi cửa, muốn khoe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315606/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.