Edit: Phong Nguyệt
Một ngày trước khi tới ngày cúng tuần thứ tư của Phó đạo, Mạnh Miên Đông hoàn thành các phân cảnh của mình, đồng thời đoàn phim cũng đóng máy.
Vào ngày cúng tuần thứ tư của Phó đạo, Mạnh Miên Đông cùng Văn Nhiên đi viếng ông và báo tin tức hơ khô thẻ tre cho ông biết.
Sau khi trở về, Mạnh Miên Đông nhốt mình trong phòng sách, bắt đầu phối nhạc cho phim điện ảnh.
Cậu chưa từng phối nhạc bao giờ, không chắc mình có làm được hay không, cậu chỉ biết mình phải cố gắng hết sức.
Nửa tháng sau khi đóng máy, Lăng Ngôn rough cut xong xuôi, gửi cho Văn Nhiên một bản, Văn Nhiên lập tức vào phòng sách tìm Mạnh Miên Đông.
Mạnh Miên Đông đang ngồi ở trước đàn piano, vắt óc suy nghĩ giai điệu, không phát hiện Văn Nhiên đi vào, mãi cho đến bị Văn Nhiên hôn lên gáy mới có phản ứng.
Gáy cậu vô cùng mẫn cảm, bị hôn như vậy liền chịu không nổi.
Cậu khẽ rên rỉ, lại bị Văn Nhiên giữ lấy từ phía sau.
Văn Nhiên không ngừng trút hơi thở từ đỉnh đầu xuống phía dưới, thân dưới lại nóng rực khó chịu, cả người cậu mềm như không xương.
Cậu bận viết nhạc, đã một tuần không làm tình với Văn Nhiên rồi, hoàn toàn không thể chịu nổi trêu chọc.
Không bao lâu, thân thể cậu kịch liệt run rẩy.
Trong lúc hoảng hốt, cậu nghe Văn Nhiên sau lưng cười nói: "Miên Đông ngọt lắm."
Cậu cố gắng quay đầu lại nhìn Văn Nhiên nói: "Anh không tiếp tục?"
Văn Nhiên không trả lời, mà liếm lòng bàn tay ngay trước mặt cậu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315593/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.