Edit: Phong Nguyệt
Hôm sau, Mạnh Miên Đông mơ mơ màng màng tỉnh lại, phát hiện mình vẫn nằm trong lòng Văn Nhiên, ngáp một cái, tiếp tục ngủ.
Chưa ngủ được bao lâu thì di động đột ngột vang lên.
Người gọi là Hàn Thừa, Hàn Thừa gọi tới đương nhiên là muốn gọi cậu dậy.
Cậu liếc nhìn thời gian, đã 6 giờ 45 phút, 8 giờ rưỡi phải quay phim rồi, vậy nên dù tiếc đến mấy cậu cũng phải nhanh chóng chui ra khỏi lòng Văn Nhiên.
Văn Nhiên còn ngủ, Mạnh Miên Đông không muốn làm ảnh hưởng Văn Nhiên, cẩn thận gỡ cái tay đang phủ lên lưng cậu, sau đó tách người ra khỏi người Văn Nhiên.
Cơ mà cậu chưa kịp xuống giường, Văn Nhiên đã tỉnh lại, nhìn cậu nói: "Miên Đông, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Mạnh Miên Đông cho Văn Nhiên một nụ hôn chào buổi sáng rồi đi rửa mặt.
Cậu nhanh chóng rửa mặt xong, tạm biệt Văn Nhiên rồi đến phim trường.
Hôm nay cậu phải quay hai cảnh, theo thứ tự là cảnh nam chính bị loại khỏi vòng thi đấu thứ nhất và cảnh nam chính cất ảnh chụp thầy giáo trong ngực, thành công tổ chức buổi biểu diễn.
Cậu phải đàn rất nhiều bản nhạc, một trong số đó có <Ma trơi >.
Những bản khác không làm khó cậu lắm nhưng còn <Ma trơi> cho đến nay cậu vẫn không thể biểu diễn một cách hoàn hảo được, cũng rất ít nhà piano chân chính có thể biểu diển < Ma trơi > một cách hoàn hảo.
Yêu cầu của Lăng Ngôn với cậu chỉ là nắm bắt cảm xúc nam chính, còn chuyện biểu diễn có thể lồng tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315591/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.