Edit: Phong Nguyệt
Mạnh Miên Đông cuộn người ở cuối giường, một cỗ bạch trọc phun ra, thân thể cậu run rẩy không ngừng, không phải xuất phát từ sợ hãi mà xuất phát từ khoái cảm tột độ khó diễn tả bằng lời, là khoái cảm mà trước giờ cậu chưa từng trải nghiệm.
Dưới cơn khoái cảm bao phủ, rất lâu sau Mạnh Miên Đông vẫn chưa hoàn hồn, sau khi khoái cảm từ từ rút lui, chừa một chút dư vị khống chế thân thể cậu.
Thân thể nóng rực dần dần lui đi, ý chí bị ăn mòn cũng từ từ quay về.
Sau khi bình phục hô hấp, cậu lau sạch vết bẩn trên tay, vô thức ghét bỏ bản thân.
Cậu chỉ bị Văn Nhiên hôn một cái, mút một cái đã có phản ứng.
Cậu đuổi Văn Nhiên ra ngoài, cách một cánh cửa làm loại chuyện bẩn thiểu này, không chỉ vậy, toàn bộ quá trình cậu đều nghĩ tới Văn Nhiên, biến Văn Nhiên trở thành đối tượng ý dâm.
Bẩn quá…
Lòng tin nhận được từ Văn Nhiên không chống lại nổi tự ti thâm căn cố đế, thoáng chốc tan đàn xẻ nghé.
Cậu luôn mồm nói tình nguyện lên giường với Văn Nhiên, nhưng tới tận bây giờ chưa từng nghĩ tới lên giường cùng Văn Nhiên dưới cảnh đèn đuốc sáng trưng, cậu cần bóng tối che giấu, che đi thân thể mình, che đi phản ứng của mình.
Cậu không có tự tin với bản thân, dù Văn Nhiên thích thân thể cậu, Văn Nhiên muốn lên giường với cậu, cậu vẫn không có lòng tin với mình.
Cậu cố gắng lấy lại bình tĩnh, tự nhủ: Mình không thể tiếp tục như vậy, mình phải trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-mac-chung-tram-cam/1315522/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.