6
Vì để kiếm tiền đóng học phí, tôi vẫn như trước đây đi làm thêm ở một quán ăn nhỏ, mỗi ngày đều trải qua cuộc sống đi sớm về tối.
Sống lại cuộc sống đại học cũng chẳng dễ dàng, vì nhanh chóng nâng cao năng lực, tôi đã tham gia một cuộc thi kinh doanh của các đàn anh đàn chị, cuộc sống dường như chẳng còn năng lượng dư thừa.
Tôi dùng cuộc sống bận rộn ngày này qua ngày khác để làm tê liệt bản thân, ép bản thân quên đi những hồi ức đó.
Lúc chạy bộ đi mua đồ, tôi đột nhiên đi ngang qua một cửa tiệm rất quen thuộc.
Trong ký ức, cửa tiệm đồ ngọt này sẽ rất có tiếng tăm vào 5 năm sau.
Những ký ức vặt vãnh tràn vào tâm trí tôi một cách mất kiểm soát.
Tôi nhớ khi đó đi ngang qua nơi đây cùng với Bùi Xuyên, trước cửa tiệm xếp hàng dài, tôi chỉ vào chiếc bánh kem trong tủ kính nói:
“Cửa tiệm đồ ngọt này hình như rất nổi tiếng, hay là em vào mua một cái nhé?”
Anh đeo tai nghe hơi cau mày, vẫn đang bận rộn với công việc, như thể không nghe thấy lời nói của tôi. Truyện Đam Mỹ
Đối phương có lẽ đã đưa ra yêu cầu gì đó rất quá đáng, sắc mặt anh lạnh đi ba phần, đôi môi mỏng mím thành một đường thẳng.
Tôi nâng cằm, mắt nhìn cửa tiệm đồ ngọt trong gương chiếu hậu càng ngày càng xa, cho đến khi biến mất dần.
Cuối cùng anh cũng cúp điện thoại, ngoảnh mặt hỏi tôi:
“Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-lo-hen/2932683/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.