"Tôi hi vọng, cô có thể liên lạc với hai người mẫu mà biểu diễn thời trang trong chương trình của trận chung kết giải thi đấu Hoa Phong. Không thể không nói đến, biểu hiện trong trận chung kết của hai người họ, cũng khiến cho tôi kinh diễm. Đáng tiếc, tôi liên lạc với mấy công ty môi giới người mẫu lớn nhất trong nước, mà vẫn không ai tìm ra được họ hết."
"Híc, yêu cầu này..."
Lạc Thần Hi do dự một chút.
Nữ giả nam chỉ là kế sách tạm thời mà thôi.
Lúc đó cô đã đến đường cùng, nên mới làm như vậy.
Vốn định sau khi biểu diễn thời trang xong, thì sẽ không xuất hiện với hình dạng giả nam đó nữa.
Nào có hay, bây giờ Thang Gia Đống lại đưa ra loại yêu cầu này chứ...
"Làm sao vậy? Có khó khăn gì sao?" Thang Gia Đống nhíu mày.
Lạc Thần Hi cân nhắc ở trong lòng một chút, rất nhanh làm ra quyết định, "Bên Trần Hi Lạc không có vấn đề gì, chỉ là, có một người mẫu khách mời của tôi là Phương Tử Thiến, còn có công việc khác, tôi muốn hỏi thử cô ấy một chút, để cho cô ấy quyết định."
Thang Gia Đống gật gù.
Cô lập tức gọi điện thoại cho Phương Tử Thiến.
Vốn tưởng, khi Phương Tử Thiến nghe được tin tức này, thì nhất định sẽ mừng rỡ như điên.
Nhưng ai biết được, đầu bên kia điện thoại trầm mặc chốc lát, truyền đến tiếng mắng chửi tức giận của cô ấy: "Bạch Thế Huân chết tiệt, hại tôi bỏ qua cơ hội hiếm có trên đời như vậy! Tôi sớm muộn gì cũng sẽ từ chức, nhất định phải đánh anh một trận rồi mới rời đi!"
Lạc Thần Hi ngẩn ra, "Xảy ra chuyện gì vậy?"
Phương Tử Thiến hổ thẹn nói: "Xin lỗi, Tiểu Hi Hi, ngày hôm qua tôi vừa cùng ông chủ đến nước X bàn chuyện làm ăn rồi, dường như phải một tháng mới trở về, không có cách nào tham gia quay chụp nữa."
"Như vậy sao..." Lạc Thần Hi chỉ có thể nói sự thật này cho Thang Gia Đống biết.
Thang Gia Đống chần chờ một chút, lập tức nói: "Trần Hi Lạc có thể đến quay chụp là được rồi, tôi sẽ chọn ra người mẫu nữ hợp tác chung với cậu ấy. À đúng rồi, ngày tuyển chọn người, cần cậu ấy phải chính mình xuất hiện nữa đấy."
Trong mắt của Thang Gia Đống, Phương Tử Thiến tuy rất xuất sắc, nhưng mà, người mẫu nữ như vậy cũng không phải không thể thay thế được, chỉ là trình độ chuyên nghiệp kém hơn cô ấy mà thôi.
Nhưng Trần Hi Lạc thì không giống như vậy.
Cậu ta từng cái vung tay nhấc chân đều để lộ ra mị lực cùng với khí chất tao nhã, vượt qua cả định nghĩa về giới tính, định nghĩa lại từ gợi cảm thêm một lần nữa.
Tuyệt đối có thể trở thành nhân vật mang tính tiêu biểu của giới thời trang.
Lạc Thần Hi tự nhiên không có ý kiến, đồng ý.
...
Trở về Mục gia, đến lúc chạng vạng.
Lạc Thần Hi vừa mới bước vào cửa, đã thấy khắp nơi trong phòng khách đều bừa bộn.
Có một loạt các loại áp phích, biểu ngữ, còn có tờ rơi trên mặt đất.Đương nhiên, mấy cái này vẫn chưa tính là cái gì.
Điều chân chính khiến cho Lạc Thần Hi khiếp sợ là… Những người trên mấy tấm áp phích này --- đều là cô mặc quần áo nam giới!
Hơn nữa, bởi cô chỉ là khách mời tạm thời biểu diễn thời trang, không có công ty đại diện cho người mẫu, nên vì thế, ngay cả dáng vẻ đa dạng không hề có.
Trên mấy tờ áp phích, tất cả đều cắt ra từ video biểu diễn thời trang của cô mà thôi.
Sau khi phóng to, thì có chút dọa người.
Tầm mắt của Lạc Thần Hi rơi xuống bức áp phích phía trên.
Mặt trên hiện lên rõ ràng một hàng chữ lớn —— tiếp ứng cho người mẫu siêu cấp toàn cầu Trần HI Lạc.
"Chuyện này... Đây là thứ gì chứ?! Tôi mù mắt luôn rồi!"
Cô cũng không nhịn được nữa, kêu lên đầy sợ hãi.
Trong lòng có một vạn con ngựa chạy nước đại qua!
Cô có một đoàn quân tiếp ứng! Sao cô không hề hay biết gì vậy chứ?
Mục Vi Vi vốn dĩ đang ngồi chồm hỗm ở trên sàn, kiểm tra chất lượng những những tấm áp phích đó.
Nghe được âm thanh của Lạc Thần Hi, thì cô ấy lập tức đứng lên, xoay người trợn mắt đối với cô.
"Chị vừa nói cái gì hả? Chị lại nói xấu nam thần của tôi nữa! Chị có tư cách gì nói này nói nọ anh ấy cơ chứ?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]