Lời nói khinh bỉ của anh giống như một cái tát hung hàng đánh vào mặt của Vy Lâm, làm cho cô trong nháy mat đỏ mặt tía tai, nhục nhã không chịu nổi.
Cổ họng căng lên gay gắt, ngón tay cầm chặt lấy ly rượu đến mức trắng bệch, nhưng cô vẫn cố chấp bảo vệ tôn nghiêm của mình trước mặt anh.
Ngâng cao đầu, không kiêu ngạo không tự ti mà đón nhận ánh mắt sắc bén lạnh lùng của anh, cô nở nụ cười nhàn nhạt, có chút thẻ lượng, nói: "Bác sĩ Mộ, nghề nghiệp không phân địa vị cao thấp, tuy chúng tôi không làm nghề thiêng liêng như bác sĩ các anh, nhưng mỗi một đồng tiền chúng tôi làm ra đều dựa vào chính đôi tay của mình mà kiếm được, các anh có tư cách gì mà xem thường những người bán rượu như chúng tôi?"
Cô thứ nhất không cướp đoạt, thứ hai không ăn cấp, thứ ba không bản thân, thì dựa vào cái gì mà đàn ông bọn họ lại xem thường Cô?!
ý cười trên môi Mộ Biệt Thanh cảng sâu, càng lạnh: "Cô Tô nói với tôi những cái này để làm gì? Cô làm nghề gì, cao quý hay không cao quỹ có quan hệ gì đến tôi yê
Mộ Biệt Thanh lạnh lùng nói một câu, ngược làm đem tất cả quan hệ giữa anh và Vy Làm từ quá khứ đến hiện tại đều phủi sạch, rõ ràng mạch lạc
Hô hấp của Vy Lâm cứng lại, sắc mặt quân bách, vẫn chưa kịp trả lời lại thì Mộ Biệt Thanh đã vòng qua người cô, đi đến trước mặt Lâm Ngân Thành.
Đến cuối cùng anh cũng không uống ly rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177280/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.