như bị thua vụ kiện này, sẽ chỉ khiến tôi nợ anh nhiều
Vy Lâm mim trong lòng hơi ấy náy. "Đừng để tôi nợ anh quá nhiều
Ảnh thảm của Mộ Biệt Thanh cô chăm châm, ánh mắt càng lúc càng lạnh. Một lúc lâu sau, anh lạnh lùng nhếch nhếch khỏe "Tô Vy Lâm, cô nợ tôi, cả đời này cũng không trả hết được!"
Lời nói của anh khiến trái tim Vy Lâm nhiên thất lại, trong đôi mắt ướt nổi lên một tầng tối tăm khó phát hiện.
Cơ thể Mô Biệt Thanh dựa trên chỗ tựa lưng, đôi mắt thâm trầm nhìn về phía khu rừng phong rực lửa ở đăng xa: "Có nhớ cô đã từng nói rằng, sau khi Trái tim biển cả được trả hai chúng ta không còn liên quan nữa không?"
Vy Lâm cúi thấp "Ừ, tôi nhớ." Thế nhưng cô không làm được.
Vy Lâm, mai là ngày cuối tuần, ở bên cạnh tôi một ngày một đêm Mộ Biệt Thanh đột nhiên
Lạc Vũ sửng sốt, nghiêng đầu, kinh ngạc
nhìn anh. Mộ Biệt Thanh cũng nghiêng đầu nhìn có, gương mặt chăm chú "Ở bên tôi một ngày một đêm, tôi sẽ đồng ý rút đơn kiện
Đối mặt với điều kiện anh đưa ra Vy Lâm có chút hốt hoảng: "Cuối tuần tôi bận nhiều việc.
"Vậy nếu tôi lấy viên Trái tim biển cả ra làm lợi thế thì sao?" Đôi môi lành lạnh của Mộ Biệt Thanh nhếch lên.
Vy Làm cả kinh, nét mặt có chút vui mừng "Anh tìm được nó rồi sao?"
Mộ Biệt Thanh lạc đầu, lạnh giọng nói: “Tìm được nó hay không, còn do cô quyết định
Cho nên, bây giờ người đàn ông này đang uy hiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177277/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.