Chị Vy Lâm, đây là máy tính được khách hàng đem đến để sửa chữa ngày hôm qua, có vẻ như quan hệ giữa hai người rất tốt Trong máy tính của anh ta có cực kỳ nhiều ảnh cá nhân của chi
Vy Lâm nhìn những bức ảnh của mình trước mắt và gần như không thể tin được.
Tất cả đều là ảnh bốn năm trước. Dù cô chưa từng thấy những bức ảnh này, nhưng nhìn phòng cảnh với nụ cười trên mặt cô trong ảnh là biết ngay.
“Chị Vy Lâm, coi ảnh thấy lúc đó chị hạnh phúc thật đấy!" Lý Mịch Nhã còn đang cảm thân nói qua điện thoại.
Nhìn vào từng nụ cười thuần khiết trước đây của mình lướt qua trên màn hình máy tính, khỏe mắt Vy Lâm đỏ hoe một cách khó hiểu.
Trong lòng chua xót đến mức hơi đau
đớn...
Như thể có thứ gì đó đang dần lên men và lan rộng trong lục phủ ngũ tạng của cô Đó là thứ gọi là kỷ niệm
Rốt cuộc là ảnh được chụp khi nào, tại sao có lại không biết gì hết nhỉ
Mịch Nhã, em đợi chỉ ở tiêm của anh trai em đi, nào chỉ tan ca sẽ tới gặp em ngay"
"Vàng, vậy em đợi chỉ "
Khi đã cúp điện thoại, Vy Lâm vẫn ngày người nhìn máy tính của mình.
Những bức ảnh này được Mộ Biệt Thanh chụp ứ? Chắc là anh rồi, có lúc nào mà cô cười như vậy ngoại trừ trước mặt anh chứ?
Vừa hết giờ làm việc, Vy Lâm dọn đồ và chạy thẳng đến cửa hàng máy tính.
"Chị Vy Lâm, máy tính này là của ai vậy?" Vy Lâm vội vàng lướt xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177271/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.