Mười một giờ đêm
Vy Lâm vừa mới tan làm đã thu dọn trở và bệnh viện, trên đường đi đến khu nằm viện, lúc đi qua cửa chính bộ phận cấp cứu, nghe được tiếng xe cứu thương vang lên không ngừng
"Nhanh lên, lại là tai nạn xe liên hoàn
"Bảo phòng phẫu thuật chuẩn bị máu."
Vy Lâm liếc mắt nhìn thấy anh trong đám người đang vội vàng, Mộ Biệt Thanh .
Vẫn là áo blue trắng không hề nhiễm một hạt bụi lại tượng trưng cho nghề nghiệp cao quý ấy của anh.
Anh đứng ở bên cạnh giường bệnh, cúi thấp đầu, đang kiểm tra cho một bệnh nhân bị thương đến mức không còn tỉnh táo.
"Năm tay lại!"
Anh đang cố gắng tác động đến người bị thương
Ảnh đèn nhàn nhạt chiếu vào sườn mặt tinh tế đang chăm chủ của anh, đường nét khuôn mặt lúc này nhìn qua có vẻ càng thêm vẻ đẹp chững chạcNăm tay lại"
"Có nghe thấy tôi nói không? Nam tay chất lại một chút, năm chặt, nắm chặt
Bệnh nhân trên giường bệnh có vẻ như có phản ứng, mỗi lần nghe được lời anh nói thì bàn tay lại nam chặt hơn.
Một giây đó, Vy Lâm rõ ràng nhìn thấy được một tía vui mừng trong mặt anh, còn có hy vọng.
"Tử Sam, đưa người bị thương này đi chup CT não!"
"Vâng, thầy Cảnh"
Diệp Trác Sương đưa bệnh nhân đến phòng chụp CT
Những người bị thương khác lần lượt kéo đến, anh nghiêm túc nhìn hình chụp CT não của người bị thương xong, ra lệnh: "Trong đầu sưng tấy, lập tức sắp xếp phẫu thuật "
Sau đó anh đẩy bệnh nhân và một dàn bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177268/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.