Ảnh nắng buổi chiều thật đẹp.
Mộ Biệt Thanh trên ghế dài trong khu nội trú bệnh viện, ngôi híp mắt, nương theo ánh mặt trời ấm áp sau thu chop mat.
Chợt chân bị thứ gì đó vào, anh mơ màng mở mắt ra
xin lỗi
Một giọng nói mềm mại vang lên bên chân
Mộ Biệt Thanh cúi đầu thấy một cậu bé đang ôm quả bóng nhỏ, chớp to vô tội, áy náy nhìn anh.
Dung mạo cậu bé cực kỳ yêu cho dù đầu nhỏ trọc lốc cũng không hề ảnh hưởng tới vẻ đáng yêu và tuấn mỹ của
Đôi hẹp dài hơi nheo lại, đây mắt lộ ra gợn sóng lăn tăn đủ khiến các bé gái động
Dưới đôi mắt là cái mũi nhỏ cao ngày thơ, phía dưới nữa là một đôi môi xinh đẹp gần như không tìm ra chút tì vết.
"Xin lỗi chủ, là bóng của Nhiên Nhiên đậpvài chân chủ.
Cậu bé lại lịch sự xin lỗi, chủ động nhận
sai.
Mộ Biệt Thanh nhíu mày cười một tiếng, không nhịn được đưa tay sờ mái đầu trọc lốc của cậu: "Không sao
"Chủ, chủ cũng là bác sĩ sao?
Cậu nhóc ngẩng đầu nhỏ lên, nhìn anh mặc áo dài blouse trắng sạch sẽ, hiếu kỳ hỏi.
"Đúng thể "
Mộ Biệt Thanh gật đầu
"Chủ, chủ thật đẹp trai!” Cậu nhóc không nhịn được khen anh: "Còn đẹp trai hơn cả Nhiên Nhiên nữa! Nếu như các chị gái xinh đẹp nhìn thấy chủ nhất định sẽ thay lòng đổi dạ
Cậu bé vừa nói vừa ôm quả bóng, cố gắng muốn trèo lên chiếc ghế dài Mộ Biệt Thanh đang ngôi.
Nhưng vì quá thấp, chiếc ghế lại cao, câu bé tốn rất nhiều sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hung-du/1177260/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.