Xe chạy trên đường quốc lộ với tốc độ như bay, Kiều Nghênh nắm lấy dây an toàn, không biết Hướng Vãn Hằng muốn đưa mình đi đâu. Đoàn Đoàn biến mất cùng với dì Lý, đồ đạc trong tủ lạnh và kệ bếp gần như chưa hề đụng tới.
Hiện tại nhớ lại, buổi sáng trước khi ra khỏi nhà, dì Lý rõ ràng đồng ý với cậu sẽ cho Đoàn Đoàn ăn đúng giờ.
"Xin lỗi, nếu không phải do tôi chạy loạn, Đoàn Đoàn cũng sẽ không......"
Kiều Nghênh sinh lòng áy náy, đây vốn là trách nhiệm công việc của cậu, lại bởi vì sơ sẩy mới tạo nên tình cảnh này, Hướng Vãn Hằng không chỉ một lần nhắc nhở Kiều Nghênh, tránh dì Lý ra xa một chút, nhưng cậu vẫn ôm tâm lý may mắn như cũ.
"Không phải lỗi của cậu." Không khí bên trong xe ngột ngạt, Hướng Vãn Hằng chau mày, nắm chặt tay lái, ánh mắt dữ dằn.
"Sau này sẽ không." Kiều Nghênh cúi đầu tự mình sám hối, bảo đảm nói, "Anh đừng đuổi việc tôi được không? Tôi nhất định sẽ nghe lời."
Hướng Vãn Hằng sửng sốt, duỗi tay vỗ nhẹ đầu cậu, "Không phải do cậu, tôi biết Đoàn Đoàn ở đâu."
"Ừm." Kiều Nghênh thở nhẹ nhõm một hơi, lại nói, "Kỳ thật tôi cũng đoán biết một chút."
"Đợi lát nữa có lẽ sẽ để cậu chịu tủi thân." Xe dừng đèn đỏ, Hướng Vãn Hằng quay đầu nhìn Kiều Nghênh, "Mặc kệ bọn họ nói gì, cậu cũng đừng tức giận."
"Đã biết." Kiều Nghênh ngoan ngoãn, thề tuyệt đối không gây thêm phiền phức nữa.
Nhà cũ Hướng gia đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-hop-dong/3313209/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.