Cao Duy dắt theo Husky về thì đụng phải Vu Tiêu.
Người đó mặc đồ màu đen, ngồi trước cửa nhà anh nghịch điện thoại, trong hành lang tối đen như mực chỉ có ánh sáng từ màn hình di dộng hắt lên gương mặt cậu ta khiến Cao Duy vừa từ thang máy đi ra bị doạ hết hồn.
Husky gục đầu xuống, lúc nhìn thấy Vu Tiêu cũng không buồn sủa.
Cao Duy dừng bước hỏi cậu ta “Sao lại đến nữa?”
“Đúng vậy, lại đến nữa rồi.” Vu Tiêu đứng lên, nhét lại điện thoại vào túi quần, hai người vừa lên tiếng, đèn cảm ứng sáng lên, khiến cậu ta phải nheo mắt lại.
“Cậu mặc đồ đen ngồi ngoài này, không biết còn tưởng rằng cậu muốn đánh người đấy.” Cao Duy lướt qua cậu ta mở cửa, sau đó vỗ đầu Husky, để nó đi vào trong trước.
“Dù sao cũng rất muốn đánh lén anh.” Vu Tiêu lại gần, nghiêng người dựa vào Cao Duy “Không cho em vào à?”
“Không, cậu trở về tôi sẽ phải dọn nhà.” Cao Duy đẩy cậu ta ra, lạnh mặt nhìn cái người gầy tới mức chỉ còn da bọc xương.
“Dọn tới nhà Liêu Thần Hi à?”
“Liên quan gì tới cậu?”
Vu Tiêu nghiêng đầu nhìn anh, sờ túi mới phát hiện lúc ra ngoài quên mang thuốc lá rồi.
“Có thuốc không? Xin một điếu.”
Cao Duy nhìn cậu ta chìa tay, bảo “Cai rồi.”
Vu Tiêu cười khẽ một tiếng, có hơi lúng túng xoa tay, bảo “Cai là tốt, rất tốt.”
Cao Duy không muốn phí lời với cậu ta, quay người định vào trong nhưng kẻ đằng sau đã nhanh chóng dán sát tới, cố gắng muốn chen vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-gia-tuong/231268/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.