Trên đường về với Cao Duy, Liêu Thần Hi cứ nghĩ mãi câu “sắp rồi”. Cậu thấy thanh niên này lại nói bậy nói bạ, bọn cậu sống chung còn phải đợi một tháng nữa làm sao mà “sắp” kết hôn được.
Nhưng không thể phủ nhận lần đi dạo này rất có ý nghĩa với Liêu Thần Hi, cậu thức đêm hoàn thành ca khúc đầu tiên trong album.
Chờ cậu ngẩng đầu lên khỏi bản phổ nhạc, cốc cà phê Cao Duy pha cho cậu lúc nửa đêm đã nguội lạnh từ lâu, ngoài cửa sổ tờ mờ sáng, nhắc nhở cậu một ngày mới đã đến.
Liêu Thần Hi rất hưng phấn, ừng ực tu sạch cốc cà phê nguội lạnh sau đó bắn người lên đàn.
Bởi Liêu Thần Hi không ngủ cả đêm nên Cao Duy ngủ rất nông, nghe thấy tiếng đàn bèn đến phòng sách xem Liêu Thần Hi.
Anh đứng trước cửa, nghe bài nhạc, mỉm cười.
Đợi tới khi Liêu Thần Hi đàn xong Cao Duy mới bước vào, nhìn cái cốc trống rỗng “Ăn cơm không?”
“Ăn không trôi.” Liêu Thần Hi đứng lên chậm rãi xoay người hỏi “Nghe được không? Ổn không?”
“Hay lắm.” Cao Duy ôm eo cậu, hôn cậu một cái, “Đi tắm đi, anh nấu cháo cho em.”
Liêu Thần Hi vỗ mông Cao Duy một cái, cười chạy đi “Hiền thục ghê cơ!”
Cậu đi thẳng vào phòng tắm, đồ ngủ quần lót quăng khắp nơi.
Cao Duy đi sau thu dọn, cảm thấy mình thật sự thành bảo mẫu của cái nhà này rồi.
Trong bữa ăn, Cao Duy bảo Liêu Thần Hi “Quay xong tập “SH” tới là anh phải vào đoàn.”
“Hả? Sắp bấm máy rồi à?” Dạo này cuộc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-gia-tuong/1021229/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.