Liêu Thần Hi cực kì thích trẻ con, ngày quốc tế thiếu nhi năm ngoái cậu tham gia một chương trình, cậu là người lớn dẫn theo một đám trẻ con đi chơi, các nghệ sĩ khác không nhận, chỉ có cậu nhận. Đậu Đậu càng lớn càng đáng yêu, miệng ngọt ngào, ôm cổ Liêu Thần Hi vẫn luôn miệng “Chú nhỏ xinh đẹp” làm Liêu Thần Hi thích đến nỗi trong mắt chỉ có bé. Cao Duy buồn bực, kéo Husky lang thang khắp phòng. Liêu Thần Hi dỗ trẻ con đặc biệt có nghề, cậu và Đậu Đậu nhanh chóng trở thành bạn tốt, cùng nhau cầm kẹo đáp Cao Duy. Cao Duy bị hai đứa trẻ con quậy đến dở khóc dở cười, bảo với Liêu Thần Hi “Sau này nhà chúng ta nhất định không thể có trẻ con, nếu không anh nhất định sẽ không còn tí địa vị nào trong nhà luôn.” Liêu Thần Hi xoa khuôn mặt bầu bĩnh của Đậu Đậu trong lòng bảo “Yên tâm, sẽ không đâu, sau anh còn có Husky lót đáy!” Husky dường như nghe hiểu lời Liêu Thần Hi, không vui ngao một tiếng. Nó vừa kêu Đậu Đậu liền cười, nước miếng chảy xuống người Liêu Thần Hi. Lần này Liêu Thần Hi cũng cười, một hai phải xem miệng Đậu Đậu có bị hở không, phải khâu lại mới được. Cao Duy mở điện thoại chụp một tấm hai chú cháu chơi đùa, hỏi Liêu Thần Hi “Anh đăng weibo show ân ái không thành vấn đề chứ?” “Với em hả?” Liêu Thần Hi vừa nghe show ân ái là lập tức chạy qua chỗ Cao Duy. “Không lẽ với con cún này?” Cao Duy liếc cậu, tiện tay kéo người qua. “Cho em xem ảnh anh chụp.” Liêu Thần Hi xem ảnh, chụp đẹp đấy nhưng lộ mặt Đậu Đậu mất rồi, “Hoặc là xen xò (censor) mặt Đậu Đậu hoặc là không đăng ảnh này, đạo diễn Ngô chắc cũng không có ý định để người khác biết Đậu Đậu đâu nhỉ?” Cao Duy không ngờ Liêu Thần Hi cũng có khi tinh tế đến thế, kìm lòng chẳng đặng ôm mặt cậu hôn một cái “Vậy không đăng em với Đậu Đậu, đăng chúng ta.” Anh ôm Liêu Thần Hi, hai người mặc đồ ngủ đôi chụp một tấm. “Em thấy…” Liêu Thần Hi cười hề hề dựa vào Cao Duy, “Cái này dâm đãng thế nhờ, đồ ngủ nữa chứ!” “Vậy anh không đăng nữa, chúng ta vẫn nên đi theo con đường thanh đạm một chút.” Cao Duy trêu cậu, muốn lấy lại điện thoại. “Ấy đừng!” Liêu Thần Hi giằng lại điện thoại anh, tự đăng weibo, “Chúng ta đi theo con đường khẩu vị nặng, em còn muốn đăng ảnh chúng ta hôn nhau cơ nhưng em sợ anh rể mắng chết em.” Cao Duy nhếch miệng cười, hỏi Đậu Đậu “Con xem chú nhỏ xinh đẹp có phải rất không biết xấu hổ không?” Đậu Đậu nhìn Liêu Thần Hi, lại nhìn Cao Duy, hét to “Không biết xấu hổ!” Liêu Thần Hi lại chơi cùng Đậu Đậu cả một buổi chiều, chơi kiệt cả sức. Trước giờ cơm tối, Cao Duy nhắn tin hỏi Cao Kiện chừng nào anh tới, hẹn thời gian xong bắt đầu đi nấu cơm. Liêu Thần Hi ôm Đậu Đậu đi theo Cao Duy chuyện phiếm “Lần đầu tiên gặp anh trai anh, hơi căng thẳng.” “Không cần căng thẳng, anh trai anh muốn gặp em lâu rồi, anh ấy là fan của em.” Liêu Thần Hi nghe xong, hơi tự luyến nhẹ, nhưng vẫn thấy thấp thỏm lắm, trước cậu chưa từng nghe Cao Duy nhắc về người anh trai này của anh, chỉ biết đại khái anh ấy và Ngô Dục Lâm là một đôi, còn những chuyện sâu hơn thì cậu không biết gì cả. “Em đi thay đồ đã, mặc đồ ngủ gặp người cũng không tốt lắm.” Liêu Thần Hi nói xong muốn đi thay đồ nhưng bị Cao Duy kéo lại. “Không cần thay, bình tĩnh nào, không sao đâu.” Cao Duy hôn cậu một cái, thấy Đậu Đậu háo hức mình mình, cũng thơm Đậu Đậu một cái. “Đừng có lợi dụng bé cưng nhà em!” Liêu Thần Hi véo Cao Duy, ôm Đậu Đậu ra ngoài. Cậu cảm thấy từ chỗ Cao Duy sẽ chả hỏi được thông tin gì nên chuẩn bị ra tay từ con gái Cao Kiện. Cậu hỏi Đậu Đậu “Cục cưng nhỏ, con miêu tả ba con một chút xem nào.” “Ba lớn hay ba nhỏ ạ?” Đậu Đậu ngồi trên đùi Liêu Thần Hi ăn kẹo, nước miếng chảy ra. Liêu Thần Hi lấy giấy lau miệng cho bé “Ba lớn.” “Ba lớn cực kì lớn.” Bé con vừa nói xong, Liêu Thần Hi phụt cười, hiển nhiên là hiểu lầm rồi. “Ba lớn cao hơn ba nhỏ nhiều nhiều!” Đậu Đậu tiếp tục ngây thơ nói, “Chân cũng lớn, tay cũng lớn, ba lớn có thể đàn dương cầm, rất hay!” Liêu Thần Hi cười muốn ná thở, không dám hỏi tiếp, sợ Đậu Đậu nói càng nhiều cậu cười càng điên. Husky không được yêu thương nằm bẹp một bên hâm hộ nhìn bọn cậu, nhàm chán phe phẩy đuôi, mặt mày sầu khổ. Khoảng sáu rưỡi, chuông cửa vang lên, Cao Duy đang bận nấu cơm trong bếp, Liêu Thần Hi ôm Đậu Đậu ra mở cửa. Cửa mở, bên ngoài là một người đàn ông mặc sơ mi đen kết hợp với quần âu, dáng người rất cao, cũng rất giống Cao Duy. Liêu Thần Hi căng thẳng đến nỗi quên mất chào hỏi, ngược lại Đậu Đậu vừa thấy Cao Kiện đã duỗi tay nhỏ muốn ba ôm. Cao Kiện cười gật đầu với Liêu Thần Hi, sau đó đón lấy Đậu Đậu từ trong ngực cậu. “Chú nhỏ, đây là ba lớn con!” Đậu Đậu ưỡn ngực giới thiệu hai người, “Ba lớn, chiều nay chú nhỏ chơi với con!” Cao Kiện cưng chiều nhìn Đậu Đậu, thơm một cái lên mặt bé. Chờ tới khi anh quay lại nhìn Liêu Thần Hi thì thằng cu ngốc ấy mới nhớ ra phải mời người ta vào nhà. “Anh! Mời vào!” Liêu Thần Hi nghĩ mãi cũng không biết nên gọi Cao Kiện là gì, vừa mở mồm ra đã bật thốt “Anh”. Cao Kiện cười rất vui vẻ, đi vào thả Đậu Đậu xuống, đổi giày, nắm tay nhỏ của Đậu Đậu vào trong. Liêu Thần Hi chân trần chạy vào bếp, hốt ha hốt hoảng gọi Cao Duy “Anh của anh đến!” “Ừ, hai người ngồi chơi đi, ở đây anh sắp xong rồi.” Cao Duy không để ý lắm, tập trung nấu cơm của mình. “Không được…” Liêu Thần Hi vào bếp, bĩu môi bảo, “Em căng thẳng, em không biết nói gì, với hình như anh trai anh không thích em lắm!” “Tại sao?” Cao Duy bị cậu chọc cười, “Anh trai anh là fan của em mà, sao lại không thích em được.” “Em nói chuyện với anh ấy, anh ấy không trả lời em.” Liêu Thần Hi gãi đầu, “Xong, ấn tượng đầu tiên không tốt sau này cũng sẽ không tốt.” “…” Cao Duy nhìn cậu, xoa đầu cậu bảo, “Anh trai anh bị hỏng dây thanh quản không nói được nhưng có thể nghe được em nói, không sao đâu, đừng lo lắng quá.” “A?” Liêu Thần Hi hoàn toàn không biết tình huống của Cao Kiện lại như vậy, nhất thời không biết nên nói gì mới đúng. “Đi nào, ra nói chuyện với anh ấy đi.” Cao Duy cười đẩy Liêu Thần Hi ra ngoài, “Ngoan, đi đi.” Liêu Thần Hi hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là trở lại phòng khách rót nước cho Cao Kiện. “Ừm… Cao Duy đang nấu ăn, đợi một lát chúng ta sẽ ăn tối.” Liêu Thần Hi nói xong lại lúng ta lúng túng, sợ Cao Kiện nghĩ mình bắt nạt Cao Duy nên bổ sung, “Hôm nay em chơi với Đậu Đậu nên anh ấy nấu cơm, thật ra em cũng biết nấu!” Cậu nói xong câu này lại sợ Cao Kiện nghĩ mình thấy Đậu Đậu phiền phức nên vội vàng giải thích “Ý em không phải là bảo Đậu Đậu làm lỡ chuyện, là ừm… ờ, cái này, em không có ý đó.” Cao Kiện thấy cậu như vậy thì bật cười, mở điện thoại gõ chữ sau đó đưa cho Liêu Thần Hi xem. [Nó đối tốt với em không?] Liêu Thần Hi nhìn xong nháy mắt đỏ mặt, ngượng nghịu gật đầu “Tốt.” Cao Kiện lại gõ thêm một hàng chữ khác đưa sang [Nó chưa từng yêu đương, chỗ nào không tốt em cứ nói thẳng, nó sẽ đổi, em trai anh rất tốt, em cũng rất tốt, mong hai người hạnh phúc.] Liêu Thần Hi cũng chẳng biết tại sao, đọc xong những dòng này rất muốn khóc, cậu chớp mắt liên tục muốn che giấu, nhưng Đậu Đậu ôm mặt cậu hỏi “Chú nhỏ, chú khóc ạ?” Liêu Thần Hi lúng túng, ôm Đậu Đậu vào lòng không dám nhìn Cao Kiện, lầu bầu “Cát bay vào mắt, chú không khóc.” “Chú nhỏ nói dối! Trong phòng không có cát!” Cao Duy nấu cơm xong ra ngoài gọi mọi người, thấy mắt Liêu Thần Hi đỏ chót thì sợ hết hồn, vội vàng hỏi cậu “Sao vậy?” Liêu Thần Hi bĩu môi bảo “Phân bay vào mắt.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]