Ngực Liêu Thần Hi không biết là cảm xúc gì, cậu thấy tiếc cho anh.
Cao Duy rõ ràng phải có một cuộc đời chói lọi nhất nhưng lại rơi xuống tận đáy vực sâu.
Cậu còn nhớ lúc cậu mới vào nghề, chỉ một vai phụ trong phim của Cao Duy thôi cũng không tới lượt cậu, ai ngờ người khiến mọi người phải ngửa mặt lên nhìn lại trở nên như vậy.
Trốn tránh, một mình đối mặt với mọi nỗi đau.
Liêu Thần Hi cúi đầu, thật sự đau lòng Cao Duy, mím môi, nước mắt rưng rưng, cậu không muốn trở nên yếu đuối trước mặt Cao Duy nhưng cậu kìm lòng chẳng đặng, trong lòng cậu khó chịu.
“Đau lòng anh à?” Cao Duy lại gần cười hỏi cậu.
Liêu Thần Hi ra sức chớp mắt, quay đi chỗ khác không nhìn Cao Duy “Ai thèm đau lòng anh.”
Cao Duy cười khẽ một tiếng, vươn tay ôm Liêu Thần Hi vào lòng.
Anh chẳng rõ lý do làm vậy nhưng vừa nghĩ tới tay đã làm.
Liêu Thần Hi bị cái ôm bất chợt của anh làm bối rối, muốn ôm lại anh nhưng lại do dự.
“Cảm ơn em.” Cao Duy bỗng nói.
“Hở?” Liêu Thần Hi chẳng hiểu gì sất, hơi nghiêng đầu, đôi môi nhẹ nhàng chạm vào tai Cao Duy.
Cao Duy vỗ lưng cậu, không nói gì, buông Liêu Thần Hi ra.
“Nay đi ngủ sớm một chút, mai phải dậy sớm.” Cao Duy nói xong từ từ quay người đi về phòng, Husky vẫy đuôi chạy theo.
Liêu Thần Hi một mình ngồi nơi phòng khách, thật ra thời gian vẫn còn sớm, cậu biết Cao Duy nhất định là muốn được yên tĩnh một chút nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-gia-tuong/1021188/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.