“Thư hả mà có ở chung với con Nhi không?”
- Có chi vậy?
“Mở loa ngoài đi.”
- Gì vậy chiến? Nó nói vào điện thoại Thư.
“Ê mai bên công ty anh tao có đoán một đoàn du khách Hàn á. Mà tạm thời bên này hết nhân viên biết tiếng Hàn rồi. Anh tao chỉ nói được nghe thì hơi khó á. Tao định nhờ mày mai giúp anh tao làm phiên dịch được không?” Chiến có vẻ lo lắng.
- Tao thì biết gì mà phiên dịch thắng điên. Với lại đi đâu mới được.
“Lanh quanh Sài Gòn à. Trời ơi mày chỉ cần dịch coi người ta nói gì hay hỏi gì anh tao thôi. Còn chuyện đối đáp lại anh tao lo.” Thấy Chiến có vẻ gì đó gấp lắm nên nó cũng không nở từ chối bạn.
- Ừ cũng được.
“Thật á vậy mai tao sang đón mày ha. Mà chỉ cần giúp đến khi anh tao nghe rõ là được, không lâu đâu.”
- Rồi rồi, khổ lắm ngủ đi mai còn sang đón tao. Rồi hai đứa cúp máy.
- Thằng này cũng kì. Mày về để nghỉ ngơi vui chơi mà nó cũng nhờ mày cho được. Thư vừa cằn nhằn vừa đi cất điện thoại.
- Thôi kệ đi bạn bè nhau không. Cứ xem như anh nó giới thiệu chỗ đi chơi cho tao cũng được. Thôi đi ngủ đi mai tao thức sớm.
Sáng hôm sau tại nhà Thư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-em/1829918/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.