Ngày thu cô tịch.
Thời gian lên lớp, ngay cả chú chim se sẻ ngoài cửa sổ kia, chúng ta cũng có thể nghe giọng hót ríu rít của chú.
Nhìn trời xanh mây trắng ngoài cửa sổ, Tư Đồ Tĩnh ngồi trên chiếc ghế xoay ngẩn người.
Tiết học này, anh xin thầy nghỉ, một mình tránh ở văn phòng của hội học sinh, lí do là chuẩn bị lại các hạng mục chi tiết của công tác đoàn hội, trên thực tế chỉ là do anh muốn yên tĩnh một chút mà thôi.
Không phải đối mặt với bất kỳ ai, anh chỉ muốn một mình là đủ.
Không khí êm dịu đến mức làm cho người ta cảm thấy buồn ngủ, nhưng khuôn mặt tuấn tú của anh vẫn bình tĩnh không hề gợn sóng, trong đầu óc cứ mãi quẩn quanh về việc ngày hôm qua mà Ngải Kim gọi điện thoại đến chỉ trích mình.
"Tư Đồ Tĩnh, tôi thấy anh quá đáng cũng vừa thôi!" Cô bé có tâm hồn nhạy cảm này, ngay câu đầu tiên đã mắng anh rồi.
“Đâu có? Tôi có báo trước mà." Nhìn hình ảnh của cô hiện trên màn hình, khiến anh lại thấy không yên lòng.
“Anh không có tâm với người ta,thì cũng đừng có đùa bỡn tình cảm của người ta chứ......"
"Có sao? Tôi thấy cũng OK mà." Cầm microphone, anh vừa trả lời, vừa nhìn vào màn hình tinh thể lỏng cực lớn, khóe miệng nhếch lên, dường như người đầu dây bên kia đang cùng anh nói chuyện phiếm ; chị dâu anh - người vừa bưng nước trái cây bước vào, bàn phím cũng không nhận thấy tiếng gào thét ở đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-dao-hoa-cua-toi/2409998/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.