"Ha ha ha. . . . . . Được rồi, không thèm nghe anh nói nữa, em muốn đi nhà Tiểu Huyên tìm cô ấy nói chuyện phiếm, còn anh, liền ngoan ngoãn đi làm, biết chứ? Hả?" Thủy Băng Nhu vừa nói vừa từ trên người anh tụt xuống. 
"Tiểu Nhu nhi! Làm sao em có thể bỏ lại anh đi tìm những người khác như vậy đây?" Hoàng Phu Tuyệt lập tức hướng về phía cô bày ra ánh mắt đáng thương như bị vứt bỏ, tha thiết mong đợi nhìn cô. 
"Ha ha ha. . . . . . . Được rồi, anh đó, ngoan ngoãn nghe lời, ha ha ha. . . . . . ." Thủy Băng Nhu cười chuẩn bị đi ra ngoài, ai ngờ bị một lực đạo nhẹ nhàng kéo lại vào trong một lồng ngực ấm áp. 
"Tuyệt, anh đang làm gì vậy! Mau buông em ra, em muốn đi tìm Tiểu Huyên." Thủy Băng Nhu gắt giọng. 
"Không cho phép đi, em ngoan ngoãn trở về ngủ đi, bảo bảo cũng nên ngủ, Tiểu Nhu, phải ngoan ngoãn, có biết hay không? Hả?" Hoàng Phu Tuyệt ôm ngang eo cô đi ra khỏi nhà kính trồng hoa. 
Anh sẽ không đồng ý để cô ra ngoài vào lúc này, không nói tới hiện tại cô mang thai vẫn đang trong giai đoạn nguy hiểm, chỉ bằng vào ở ngoài đó tồn tại mấy con sói đói ngày ngày đều mơ ước cô, duy chỉ điều này thôi cũng khiến anh vô cùng khó chịu, hừ. . . . . . . Xem ra cần sắp xếp thật tốt mấy phụ nữ cho mấy cái tên đàn ông luôn mơ ước cô kia mới được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1877494/chuong-89.html