"Còn ngẩn người ra đó làm gì? Mau gọi bác sĩ Bạch tới đây, à đúng rồi, gọi một nữ giúp việc vào đây, mặt khác bảo lái tàu lên đường về nhà, tăng tốc độ du thuyền lên nhanh một chút." Đoạn Thừa Phong ôm Thủy Băng Nhu đi vào phía khoang thuyền, vừa đi vừa nói, may nhờ bởi vì thân thể hắn có bệnh, nên vô luận hắn đi nơi nào, cũng sẽ có một nhóm bác sĩ đi theo hắn, nếu không đường đường một đại nam nhân như hắn thật sự cũng không biết rốt cuộc cô gái này có bị gì hay không.
"Ô… à ..." A Mao lập tức chạy về phía bên kia của khoang thuyền.
Đoạn Thừa Phong ôm Thủy Băng Nhu vào phòng ngủ của hắn trong khoang thuyền, nhẹ nhàng đặt cô lên trên giường của hắn, sau đó đứng ở bên giường thở hồng hộc, mắt của hắn nhìn chằm chặp Thủy Băng nhu đang nằm trên giường nháy mắt cũng không nháy một cái, da thịt của cô ấy thật tốt, không biết sờ lên thì như thế nào? Cái ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu hắn, hắn lập tức nhếch nhác dời đi tầm mắt, may nhờ nơi này không có ai khác, nếu không hắn liền mất mặt rồi, lại đi muốn ăn đậu hũ của một cô gái xa lạ, nếu như giờ phút này cô ấy đột nhiên tỉnh lại, nhất định sẽ coi hắn là một tên háu sắc mất thôi.
Trong chốc lát, một nữ giúp việc vội vội vàng vàng đi vào, cúi đầu ngượng ngùng nói: "Thiếu gia, ngài gọi tôi?", trời mới biết thời điểm mới vừa nghe được A Mao nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1877487/chuong-82.html