Ăn xong cơm tối, Hoàng Phu Tuyệt dắt Thủy Băng Nhu đi tản bộ ở trong lâu đài, ánh trăng chiếu lên người bọn họ, giống như thần tiên rơi xuống phàm trần, nhìn vô cùng xứng đôi, thật hài hòa.
"Rất nhiều sao nha, thật đẹp." Thủy Băng Nhu vừa đi vừa nói chuyện.
"Đúng nha, thật là đẹp!" Hoàng Phu Tuyệt ngắm cô, dưới ánh trăng gương mặt được chiếu sáng càng lộ ra vẻ tinh xảo, thở dài nói một câu đầy ngụ ý.
Không muốn tầm mắt của cô chăm chú quá nhiều vào sự vật nào khác trên kia ngoài anh, Hoàng Phu Tuyệt bá đạo kéo cô lại, ôm eo thon nhỏ của cô, môi nóng ấm lập tức đón nhận môi đỏ mọng ngọt ngào của cô.
Anh hôn cô, nụ hôn nóng bỏng đầy kích động cuồng dã, đói khát mút thỏa thích từng chút tưng chút tư vị ngọt ngào răng lưỡi của cô, tay đang đặt trên eo cô ôm càng chặt hơn, khiến cho cơ thể của cô và anh chặt chẽ gián lại một chỗ, tay của anh càng ngày càng trở nên nóng bỏng.
Hồi lâu sau, Hoàng Phu Tuyệt khó khắn lưu luyến không rời buông cô đang thở hổn hển ra, để cho cả người cô ngả vào trên bả vai rộng của anh, một tay ở phía sau lưng của cô không ngừng giúp cô điều tức.
"Đi, dẫn em tới một chỗ." Hoàng Phu Tuyệt thấy cô vừa khôi phục lại hơi thở bình thường, đã lôi kéo cô.
"Nhưng anh muốn đưa em đi đâu?" Thủy Băng Nhu mặc cho anh lôi kéo, hai mắt nhìn bàn tay to của anh đang kéo cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/1877469/chuong-64.html