Hoàng Phu Tuyệt đi tới trước bàn ăn ngồi xuống, mang Thủy Băng Nhu đặt ngồi ở trên đùi của anh, tay vung lên, tất cả người giúp việc đều biến mất khỏi phòng ăn, sau đó anh một tay ôm Thủy Băng Nhu một tay gắp thức ăn cho cô, cưng chìu đút cô ăn, trên mặt tràn ngập hạnh phúc cùng hài lòng. 
"Tuyệt, anh cũng ăn đi, không cần cứ nhìn em ăn như vậy, đây là món cà nhồi anh thích ăn nhất." (chỉ biết là món cà, nguyên văn-cà nồi),Thủy Băng Nhu đưa tay gắp một khối cà thả vào trong miệng anh, anh hạnh phúc nuốt xuống, liếc thấy hạt cơm ở góc môi của cô, lè lưỡi ra liếm một cái, vẻ mặt vẫn là chưa thỏa mãn, làm cho Thủy Băng Nhu xấu hổ không thôi, chỉ là nhìn bộ dáng cô xấu hổ thật đúng là làm người ta say mê, thật ra thì đó cũng là món cô thích ăn, Hoàng Phu Tuyệt yêu cô sâu sắc yêu tất cả thói quen lẫn sở thích của cô. 
Sau khi ăn cơm tối xong, Thủy Băng Nhu cùng Hoàng Phu Tuyệt dắt tay nhau tản bộ ở trong vườn hoa, ánh trăng chiếu trên người họ, giống như thần tiên hạ phàm, nhìn rất xứng đôi, rất phù hợp. 
Nơi này là lâu đài Hoàng Phu Tuyệt vì Thủy Băng Nhu mà xây dựng, diện tích hơn ba mươi nghìn thước vuông, có riêng nhà kính để trồng hoa, bể bơi, vườn hoa, tất cả mọi thứ cần cái gì đều có. Đi tới một chiếc xích đu, Hoàng Phu Tuyệt sau khi ngồi xuống, liền để Thủy Băng Nhu ngồi lên trên hai chân anh, vùi đầu thật sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cua-tong-giam-doc-xa-hoi-den/108210/chuong-2.html