"Tiểu Đình... là em sao..." 
Tần Kỳ cởi trói cho tôi, tôi mừng quá không nói nổi lên lời, vòng tay ôm chặt anh ấy, mặt áp vào ngực anh ấy. Một thứ chất lỏng mùi tanh tanh, lại nhơm nhớp, dính trên mặt tôi. Tôi hốt hoảng vội đẩy Tần Kỳ ra, nhìn chằm chằm vào vị trí ngực trái của anh ấy. 
Không gian chỗ này rất tối, không thể nhìn rõ, nhưng tôi vẫn ngờ ngợ suy đoán, có phải Tần Kỳ lại rạch ngực lấy máu tim để nộp cho yêu nữ không? 
Tần Kỳ bế tôi lên, loạng choạng đi đâu đó. Tôi chợt nhận ra anh ấy rất gầy, so với lúc trước như thể hai người khác nhau vậy! Anh ấy bây giờ da bọc xương, đi còn không vững, được vài bước lại thở hổn hển. 
"Phụt" một tiếng, ánh sáng chói lóa rọi vào mắt khiến tôi phải díu mắt lại. Đến khi định thần lại, mở mắt ra, tôi đã thấy mình đang ở bên một đống lửa, nằm trong lòng Tần Kỳ, còn đối diện chúng tôi là khuôn mặt vô hồn quỷ dị của con yêu nữ! 
Bắt gặp ánh mắt của tôi, nó nhếch miệng cười đắc ý, hất cằm nói: 
"Hôm nay là ngày trăng tròn rồi, máu của ta đã có chưa?" 
Tôi còn chưa kịp phản ứng gì thì đã thấy cơ thể Tần Kỳ cứng ngắc. Một tay anh ấy bịt kín vết thương trên ngực, tay còn lại che mắt tôi. Anh ấy thở dốc, một lúc sau mới thều thào nói: 
"Mới được nửa lọ." 
Con yêu nữ lại cất giọng cười the thé chói tai, nó gằn từng tiếng nói với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-thu-108/2732236/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.