Hiện tại vẫn còn rất nhiều việc cần tôi bình tĩnh giải quyết, tôi phải giữ cho mình tỉnh táo mới được! Tôi gạt hết những chuyện kỳ lạ lặt vặt sang một bên, cúi đầu nhìn lá bùa đeo trên cổ, trong lòng an tâm hơn phần nào. Cho dù có ma quỷ ở quanh đây thì sao, chúng cũng sẽ chẳng làm hại tôi được đâu! Cái cần lo bây giờ là con yêu nữ!
Tôi cẩn thận suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Chuyện về con yêu nữ, tốt nhất chỉ có tôi, Tần Kỳ, và ông biết thôi. Ngoài ra không thể cho bất cứ ai biết! Kể cả các chị tôi cũng không ngoại lệ!"
Tôi vừa dứt lời, chợt có tiếng gõ cửa phòng.
"Tiểu Đình, là chị đây!"
Tôi sững người, là chị hai của tôi! Tôi nhìn bộ xương đặt giữa phòng, thoáng lo lắng, đành giấu tạm nó vào gầm giường.
Tôi ra mở cửa, chị hai tôi bước vào, khuôn mặt có vẻ bơ phờ mệt mỏi.
"Tiểu Đình, hôm qua chị mệt quá, cho nên..."
"Không sao, em biết chuyện rồi. Chị nghỉ ngơi đi."
"Đêm qua có còn mơ thấy ác mộng nữa không?"
Chị hai nở nụ cười, quan tâm hỏi tôi. Nhưng không hiểu sao tôi thấy nụ cười của chị có gì đó gượng gạo.
Tôi đáp bừa cho qua, một phần vì không muốn chị lo lắng, một phần vì tôi cảm thấy chị ấy khá kỳ lạ:
"Em ổn rồi, đêm qua ngủ ngon lắm."
Chị hai mệt mỏi bước đến giường nằm vật xuống, tôi và ông quản gia đi ra ngoài, nói nốt những việc quan trọng. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-thu-108/2732185/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.