Thẩm Di Hòa không do dự quay lưng bỏ ra khỏi phòng. Trạch Dương vội vàng đuổi theo sau. Thẩm Di Hòa vào phòng tắm lấy quần áo của mình, ôm nó trong tay rồi đi ra đến cửa nhưng đáng tiếc Trạch Dương đã khóa lại. Thẩm Di Hòa đáng thương nhìn Trạch Dương. Trạch Dương nhìn bộ dạng của Thẩm Di Hòa liền đầu hàng 
- Được rồi. Em làm gì cũng được. Bây giờ tối rồi em còn muốn đi đâu? 
- Tôi muốn về nhà. 
- Nhà em ở đây chứ ở đâu mà về. 
- Đây là nhà anh. 
- Cũng là nhà em. 
- Nhưng tôi không muốn ngủ với anh. Tôi muốn có phòng riêng. 
- Nhà chỉ có một phòng ngủ chẳng lẽ bắt tôi ngủ phòng khách. Có vợ mà không ngủ chung? Em nằm mơ. 
Thẩm Di Hòa nghe xong cười mỉa mai. 
- Anh có bắt nhầm người không? Tôi với anh kết hôn khi nào? 
- Ngay cả kết hôn rồi mà cũng quên. Em quá hư rồi. 
Trạch Dương mỉm cười, bước từng bước tới gần Thẩm Di Hòa. Thẩm Di Hòa liền cảm thấy nguy hiểm, lùi ra phía sau cách xa Trạch Dương. Điều đó làm Trạch Dương càng vui vẻ hơn, hắn vô lại mở miệng 
- Chàng trai trẻ, em chạy đâu? 
Thẩm Di Hòa thấy rằng không thể giả vờ đáng thương với tên lưu manh này liền bất ngờ ném túi đồ vào mặt Trạch Dương. Ngay khi Trạch Dương bị bất ngờ ngừng lại thì cậu lao vào đẩy ngã hắn xuống đất, ngồi lên trên không ngừng đánh vào mặt Trạch Dương 
- Anh tưởng tôi không dám làm gì anh phải không? Đồ vô lại. 
Thẩm Di Hòa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-tong-tai/595374/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.