NGƯỞI YÊU CŨ LÀ TÊN CẦM THÚ (14).
Hàn Cao Lãng định nói tiếp nhưng bị bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của cô ngăn lại, không cho anh nói tiếp.
"Không nói... đừng nói nữa..."
"Đừng nói nữa mà."
Nói lại chỉ càng khiến cô thêm xấu hổ.
Nhưng hôm qua vì vã quá nên cô mới làm vậy mà thôi. Nếu như anh không trêu đùa cô, không thông qua bước màn dạo thì đây thể để cô chủ động nằm trên như vậy chứ?
Anh là một người đàn ông quá đáng, gián tiếp ức hiếp cô bây giờ lại đổ tội lên đầu cô.
"Anh phải quên, nhất định phải quên."
"Vì em và anh đâu còn là gì của nhau!"
Câu nói này Chu Tử Hạ đã cắn môi biết bao nhiêu lần mới có thể nói ra không một chút líu lưỡi nào.
Hàn Cao Lãng cười trừ một cái: "Ai nói em chúng ta không còn gì của nhau?"
Chu Tử Hạ vội lý giải: "Hai tháng trước em và anh đường ai nấy đi rồi, không còn là gì của nhau cả."
Hàn Cao Lãng cười nhạt, gát sát gần cô, nói: "Nhưng tôi đâu có đồng ý lời đề nghị chia tay của em đâu chứ. Là do em tự ra đi chứ tôi đâu hề đồng tình."
Vừa nói anh siết chặt eo của cô hơn: "Hiện tại hai ta vẫn còn là người yêu."
Chu Tử Hạ giãy giụa nhưng càng bị anh kìm hãm.
Cô bực bội mà nói dối: "Anh có biết tại sao em nói lời chia tay với anh không?"
Hàn Cao Lãng khẽ lắc đầu, ánh mắt mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/3119225/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.